– Sao chị lại nói thế.
Vừa xắt một miếng thịt bò mềm nhỏ đưa lên môi, chị vừa thản nhiên nói.
– Đến chị còn đủ chết một trăm lần. Cậu nghĩ vài con bé mới lớn kia đủ sức kháng cự chắc.
– Ha ha. Chả có nhẽ chị lại nghi ngờ nhân cách của con người em thế sao.
– Không phải nghi ngờ… mà là chắc chắn. Cậu là một kẻ có số đào hoa.
– Điều gì làm chị nghĩ thế.
– Bằng vào việc chị đang ngồi đối diện cậu ăn tối ở đây và cái bàn tay hư hỏng chết tiệt kia của cậu.
Tôi giật mình rút bàn tay đang vô thức nắm lấy tay chị ở trên bàn ra. Khung cảnh quá sức lãng mạn khiến thói quen vừa nói chuyện vừa nắm lấy bàn tay em ngày trước của tôi vô thức xuất hiện. Cười cười như cho qua chuyện, cả tôi và Quỳnh đều im lặng cho đến khi bữa ăn kết thúc. Cái thứ đồ tây này chỉ để ăn lấy hương lấy hoa thôi chứ để ăn nó chắc tôi phải gọi tầm 5 phần mất. Mặc kệ cái bụng mới được nửa phần, tôi kêu thằng phục vụ tính tiền rồi còn đến sinh nhật ông anh. Thật ra lão có kêu anh em đi nhậu trước rồi mới lên bar nhưng mà lúc đó chị còn đang tắm, tôi biết kiểu gì cũng phải đợi lâu nên cáo bận luôn rồi sang tăng 2 mới đến.
Vô cái bar thì đã thấy đông nghịt người, đủ mọi loại con người xuất hiện trong cái tiếng nhạc xập xình ở đây. Lão Bình này cũng thuộc dạng anh chị như thằng anh trai tôi, sinh nhật lão đa số toàn tụi đồng hương và đám đầu trâu mặt ngựa đàn em. Tôi và lão chơi cũng khá thân vì có đá chung một đội bóng, xong lại là em trai của một thằng ngang ngửa lão nên đương nhiên được mời. Cha nội này quý tôi lắm, hợp tính nhau xong lão cũng có một thằng em trai nhưng bị đâm chết rồi. Ban đầu gặp tôi lão đòi nhận làm em nuôi luôn mặc kệ cho tôi vẫn thấy hơi rợn vì cái số phận không tốt đẹp cho lắm của thằng em ruột lão.
Vừa che cho chị vừa lách qua cái đám đông đang lắc lư trước mặt, phải rất vất vả tôi mới thấy chỗ mấy cha nội kia ngồi. Gần hai chục mạng gồm cả gái cả trai, phần lớn là đám đầu trâu mặt ngựa xăm trổ đầy người đang ngồi trong góc cụng ly liên tục, đấy là chưa kể đám đàn em đang nhảy nhót ngoài kia. Nhìn thấy tôi từ xa, lão Bình vội vàng đưa tay ra bắt rồi vỗ vai đúng kiểu anh em thân thiết.
– Sao đến muộn thế H. Anh em đợi chú nãy giờ rồi.
– Dạ chúc mừng sinh nhật anh. Em có chút việc nên hồi tối chưa qua được, anh thông cảm giúp em nhé.
– Ha ha việc gì làm thằng em bận thế? Có phải người đẹp phía sau kia không.
Chưa đợi tôi kịp trả lời. Lão P – anh trai tôi đã lên tiếng bơm đểu.
– Mày thì có công to việc lớn đéo gì ngoài gái chứ. Cũng ghê đấy.
– Sao chú còn chưa giới thiệu người yêu cho các anh đây biết đi chứ.
Tôi cười cười nhưng cũng không lên tiếng phản đối lại lời lão Bình. Cứ để cho chúng nó hiểu nhầm chị là người yêu tôi cũng được, tránh bớt một số phiền toái không cần thiết. Bàn tay nhẹ nhàng trượt lên cái eo bé nhỏ của chị kéo sát cơ thể nóng bỏng dựa lên người mình như đánh dấu chủ quyền.
– Giới thiệu với mọi người. Đây là Quỳnh, bạn em.
– Dạ em chào các anh ạ.
– Người yêu thì nói đại người yêu đi bày đặt bạn.
Vẫn là cái giọng đểu cáng của thằng anh tôi. Lão B cũng chỉ cười như đã biết ý đồ của tôi. Nắm hờ hờ lấy bàn tay chị lịch sự chứ không như kiểu sỗ sàng với mấy con gái ngành, lão biết tính sở hữu của tôi cao đến mức nào rồi nên mới làm như vậy.
– Chào em. Anh là Bình, anh nuôi của thằng giời đánh này đây. Giờ thì anh hiểu vì sao thằng quỷ này đến muộn rồi.
– Thảo nào hôm nay lại đòi đi ô tô cơ đấy. Thằng em tôi khác quá.
Nâng cái ly đã được rót rượu mạnh ở trên bàn lên, tôi đỡ bằng cả hai tay rồi hướng về phía lão Bình.
– Dạ em út chúc mừng sinh nhật anh ạ.
– Ừ cảm ơn chú. Trăm phần trăm nhé.
Ngửa cổ nốc tất cả rượu có trong cái cốc xuống, cổ họng tôi bỏng rát khi bị cái thứ chất lỏng vàng óng ánh đó đi qua. Chị ngồi cạnh ôm lấy cánh tay tôi ngoan ngoãn như biến thành một cô người yêu bé nhỏ. Tiếng thủy tinh chạm nhau liên tục vang lên, ở đây đa số toàn những gương mặt tôi đã biết, hầu như chỉ có vài thằng cha lạ lạ. Ai chưa quen thì cứ một ly làm quen, biết nhau rồi thì một ly mời sức khỏe. Đám con gái thì bị tôi trực tiếp bỏ qua vì hầu hết bọn này toàn gái ngành, hơn nữa nước sông không phạm nước giếng. Tôi không có ý đồ gì với gái của chúng nó thì tốt nhất là chúng nó cũng đừng có ý đồ gì với chị.
Ngả người ra cái ghế sô pha mềm mại sau vài pha chạm cốc liên tiếp, tôi ôm lấy eo chị khẽ mơn trớn mặc kệ cho những cái nhìn xung quanh. Men rượu và cái thứ đèn mờ ảo của quán bar khiến cái cổ thiên nga trắng ngần của chị đẹp lạ thường. Tôi tham lam rúc vào cái gáy còn vài sợi tóc lơ thơ của chị mà hít hà cái mùi hương dễ chịu trong cái không khí hỗn độn của rượu, khói thuốc và nước hoa rẻ tiền xung quanh. Mấy thằng cha kia cũng chả lạ lùng gì với việc này ở những chỗ như quán bar, hành động của tôi có thể nói là còn lịch sự chán. Thậm chí phía bên kia tôi có thể thấy cha nội ngồi đối diện đang lén lút bóp mông con bé PG mặc váy ngắn kế bên.
– Chị thơm quá.
Tôi kề môi vào vành tai đã đỏ bừng của chị cắn nhẹ, hơi rượu phả vào lỗ tai có lẽ làm chị hơi nhột. Quỳnh vặn vẹo thân hình trong vòng tay tôi, cũng bắt chước cái hành động khiêu khích giống như tôi vừa làm. Chị vừa thì thầm vừa cắn nhẹ vào cổ tôi.
– Muốn nhảy không anh yêu.
– Em muốn anh chết cũng được.
Chị kéo tay tôi hòa vào đám người đang nhảy nhót trong tiếng nhạc DJ trước mặt. Rượu làm con người ta táo bạo và quên đi mọi rào cản. Hai cơ thể dính lấy nhau trong một góc của ánh đèn lập lòe. Cánh tay chị ôm lấy cổ tôi, vòng eo thon thả lắc lư như một con rắn nước mặc cho bàn tay hư hỏng của tôi di chuyển lên xuống. Hơi ngước lên nhìn tôi như chờ đợi một điều gì đó, một thằng bại não cũng có thể hiểu rằng điều chị đang muốn cái gì và không có thằng bại não nào có thể ngồi đây viết những cái dòng này cho các bạn.
– Hôn em đi.
Chỉ chờ có thế, đôi môi đẹp của chị đã bị tôi phủ kín. Tham lam mút lấy cái lưỡi thơm tho trong khoang miệng, tôi như quên hết tất cả mọi thứ để đắm chìm trong cảm giác mềm mại của bờ môi ấy. Hơi thở phảng phất mùi rượu và mùi son môi ngọt ngào của chị hoàn toàn hạ gục lấy chút lý trí còn sót lại trong tôi. Ôm chặt lấy cái thân thể nóng bỏng trong vòng tay của mình, hai cơ thể như đang hòa làm một trong tiếng nhạc sôi động.
Cuộc vui kết thúc khi tất cả đã say mèm. Trong nguyên cái đám ở đây chắc chỉ còn chị và tôi là hiếm hoi giữ được sự tỉnh táo. Cả hai im lặng sau những hành động nóng bỏng vừa xảy ra. Chị gục đầu sang một bên ghế phụ đầy mệt mỏi, có lẽ do cái thứ rượu mạnh kia. Một tay vẫn bám lấy vô lăng, tay kia tôi với sang ôm lấy cổ chị.
– Mệt lắm à.
– Ừ. Say kiểu hơi tới tới nên chị chỉ thấy đau đầu chứ chẳng buồn ngủ tí nào.
Chị mở đôi mắt hơi choáng váng của mình ra trả lời tôi rồi bất ngờ chồm sang phía bên ghế lái. Tôi nhăn mặt vì bị đôi môi của chị cắn nhè nhẹ lên cổ. Qua cái kính chiếu hậu tôi có thể thấy từng dấu hôn đỏ bừng bé nhỏ ướt đẫm nước miếng dần xuất hiện trên cổ mình.
– Thôi nào Quỳnh. Chị có đói không. Mình đi ăn nhé.
– Không đói lắm. Chỉ khó chịu thôi. Uống chưa có đã.
Nửa đùa nửa thật, tôi hỏi chị hơi trêu chọc.
– Hay nhậu tiếp nhé.
– Ừ cũng được. Mua bia về nhà chị.
– Thật đấy?
Chẳng hiểu sao cái tôi lại thấy cái ánh mắt đang lườm mình kia lại có chút gì đó gợi tình. Tạt vào một cái cửa hàng tiện lợi vẫn còn mở. Lấy hơn chục lon bia rồi ra thanh toán, nghĩ ngợi thế nào mà tôi cứ đứng tần ngần trước chỗ quầy bán condom. Liếc ra cái thân hình của chị đang ngồi trong xe, tôi tặc lưỡi nhấc luôn một hộp Durex. Thôi thì cứ lấy, biết đâu lại có khi cần dùng đến.