Người con gái ấy - Quyển 2

2h sáng mới về đến cái chung cư của chị. Quỳnh nằm vật xuống cái sô pha dài khi vừa mới đặt chân vào phòng. Tôi đặt mấy thứ đồ linh tinh lên cái bàn uống nước rồi ngồi xuống phía đối diện. Đụ má rượu đéo gì uống đau đầu thế nhỉ. Đang lầm bầm chửi mấy cha nội bán rượu lởm thì đột nhiên Quỳnh ngồi dậy nói với tôi.

– Trong tủ còn ít đồ khô đấy. Cậu làm đi. Chị tắm cái đã cho đỡ mệt.

– Nửa đêm đang say mà còn đi tắm. Chị muốn chết à.

– Ừ cũng đúng. Hay là…

– Hay là gì cơ.

– Cậu tắm cùng chị cho an toàn.

– Âu dà mực chị để đâu thế nhỉ.

Tôi giả vờ lúi húi tìm mấy con mực khô trong cái tủ bếp. Quỳnh biết thừa tôi sẽ lảng tránh nên chỉ cười rồi đi vào phòng tắm mà không quên bỏ lại một câu khiến máu trong người mình như muốn sôi lên vậy.

– Chị hông có đóng cửa phòng tắm đâu nha.

Nếu các bạn đã ở chung cư hoặc từng vào đó thì sẽ biết kiểu thiết kế hơi mất dạy của tụi nó rồi đấy. Hầu như các cửa đều có thể nhìn thấy nhau được. Hiện tại thì tôi đang nướng mực còn sau lưng là tiếng nước chảy ào ào kèm theo cái thân hình quyến rũ của chị. Hình như ngày hôm nay cái sức chịu đựng của tôi bị thử thách hơi nhiều. Quỳnh biết tôi không dám nên càng ngày càng táo tợn hơn. Đang xé nhỏ mấy con mực ra đĩa thì bị một cơ thể nóng rực áp lên lưng, da thịt vẫn còn hơi ẩm ướt của chị dính lên áo sơ mi của tôi.

– Cưng đang làm gì đó.

– Phục vụ bà chị già của tui đó.

Xoay người lại đút một cái râu mực vào miệng chị. Đôi môi mềm hơi ngậm lấy những đầu ngón tay tôi rồi nhả ra rất nhanh. Chả hiểu sao, tôi lại bị kích thích với cái hành động vô tình đó của chị khiến con cu từ từ thức dậy phía sau lớp quần âu. Thôi nào thằng em, đừng làm anh mày mất kiểm soát thế chứ, đây đâu phải lúc để tinh trùng thượng não đâu.

Tôi và Quỳnh ngồi tựa lưng vào cái cửa kính của chung cư. Khui một lon bia đổ thẳng vào miệng mà ánh mắt tôi chẳng thể nào rời khỏi cái chùm lông đen cứ thấp thoáng giữa hai chân chị. Chỉ có độc một tấm khăn tắm duy nhất đang che chắn cái thân hình chết người phía đối diện. Chẳng biết vô tình hay cố ý mà hai đùi chị hơi hé khiến đôi mắt cú vọ của tôi như muốn lồi ra. Trong cái ánh sáng lờ mờ bên ngoài hắt vào là một cái khe ngực sâu hun hút dính vài giọt bia rơi trên đó, phía dưới là một đám lông đen nổi bật giữa hai đùi trắng phau.

– Cậu nhìn gì đó. Nào uống đi.

– Em đang suy nghĩ một vấn đề nho nhỏ.

– Gì cơ chứ.

– Hiếp dâm giờ bao nhiêu năm tù nhỉ.

Chị bật cười khi nghe câu bông đùa của tôi. Đưa lon bia lên môi, chi uống một hơi dài nữa rồi mới đặt xuống. Có lẽ do cái sàn đá hoa này hơi lạnh nên sau khi nghe chị nói tự nhiên tôi thấy sống lưng mình hơi buốt.

– Chị bắt cậu chịu trách nhiệm cả đời.

– Quỳnh này. Chị yêu em thật à.

Khuôn mặt chị hơi sững lại khi nghe câu hỏi đó từ tôi. Đến cả tôi còn chẳng hiểu sao bản thân lại có thể phun ra một câu hỏi như vậy trong cái tình huống thế này. Không phủ nhận cũng không gật đầu hay làm gì cả, chị chỉ ngồi im ôm lấy hai cái đầu gối. Một cái vẻ hơi hiu quạnh và xót xa hiện lên xung quanh chị. Tôi biết mình đã hỏi vào điều không nên hỏi. Thở dài một tiếng mệt mỏi, tôi nốc cạn cái lon bia trong tay rồi nói.

– Xin lỗi. Em không phải là người để yêu đâu.

– Ừ chị biết chứ. Nhưng có những thứ không phải cứ muốn là được.

Những giọt nước mắt đã lăn dài trên gương mặt chị. Rượu bia làm những thứ phía bên trong sâu thẳm mỗi chúng ta thoát ra ngoài.

– Lúc chị lên 5 tuổi, ba má chị đã bỏ nhau. Chị về ở với bà ngoại, suốt những năm tháng tuổi thơ chị luôn ao ước về một thứ tình cảm đủ đầy như những đứa trẻ khác.

– …

– Em có hiểu cái cảm giác khi phải nhìn người thân nhất của mình ra đi mà không làm gì được không. Bà ngoại mất khi chị đang học lớp 12, trở thành một đứa trẻ mồ côi đúng nghĩa, chị khăn gói lên thành phố với cái tham vọng làm người mẫu.

Ngửa mặt lên như cố ngăn dòng nước mắt. Giọng chị lạc đi trong những tiếc nấc.

– Em có biết lần đầu của chị dành cho ai không, là một gã hói bụng phệ. Chị đã phải bán đi đời con gái của mình để có tiền theo đuổi cái thứ gọi là đam mê.

Tôi như chết lặng khi nghe những lời tâm sự đó của chị, hóa ra cuộc đời chị lại nhiều đau thương đến vậy. Ôm lấy cái vai đang run run, đầu chị gục vào ngực tôi, giọng nói vẫn vang lên đều đều trong căn phòng rộng lớn.

– Đó cũng là lần đầu tiên và duy nhất chị đem cái thân xác này ra đánh đổi. Bà luôn dạy chị phải sống thế nào cho trong sạch và chị vẫn nhớ như in từng lời của bà trước lúc mất. Lúc mới dấn thân vào nghề, biết bao nhiêu lời mời đổi tình lấy sự nghiệp, chị đều cự tuyệt, em cũng biết cái showbiz này nhìn thì hào quang nhưng bên trong thối nát đến như nào rồi đấy. Chị có thể chấp nhận làm tình nhân của một gã giàu có nào đó để đổi lấy tiền tài vật chất, đổi lấy cơ hội nổi tiếng, nhưng không. Đến căn chung cư trả góp này cũng là công sức vật lộn từ khi vào nghề của chị.

– Em xin lỗi. Em vô tâm quá.

– Đến khi gặp người yêu trước của chị, hắn khiến chị yêu đến chết đi sống lại, tất cả mọi thứ chỉ còn cần một đám cưới nữa là hoàn hảo cho đến khi gia đình hắn biết chị làm người mẫu. Họ nói rằng chị chỉ là một con phò trá hình đang bám lấy con trai họ, ra sức ngăn cản chị và hắn. Tưởng chừng như người đàn ông sẽ che chở cho đời mình có thể đứng lên để chống lại, nhưng không hề, hắn lộ bản chất ra là một kẻ nhu nhược. Và mọi thứ sau đó chắc cậu cũng đã biết.

Tôi không ngờ sau cái vẻ ngoài luôn yêu đời lạc quan của chị là một con người mạnh mẽ đến thế. Nhưng những lời tiếp theo của chị như biến thành một tảng đá đè nặng lên cái tâm trí vốn đã hỗn độn của tôi.

– Chị đã từng nghĩ sẽ chẳng còn một ai đủ sức khiến mình rung động được nữa cho đến khi gặp cậu.

– Em sao?

– Ừ. Thật không may, bên cạnh cậu đã có một người như con bé. Nhìn tình cảm và ánh mắt con bé khi nhìn cậu, chị biết mình chẳng có chút cơ hội nào cả và hơn hết, chị không muốn ai phải đau khổ như mình. Nhưng mà cậu biết đầy, bản năng của đàn bà là tìm kiếm sự che chở. Chị xin lỗi, em không ngừng yêu anh được nữa rồi.

Đôi môi chị ấn lên môi tôi, một nụ hôn của thứ tình cảm bị kìm nén và có đôi chút vị mặn của nước mắt. Vật ngửa ra cái sàn nhà lạnh toát, hai cái lưỡi quấn lấy nhau trong màn đêm của Sài Gòn. Tôi không còn đủ sức ngăn cản chị nữa rồi, từng câu từng chữ ban nãy đã hoàn toàn phá bỏ cái giới hạn của lý trí. Đàn ông luôn khao khát được che chở một người phụ nữ, và tôi đã bị hạ gục hoàn toàn bởi chị mất rồi. Xin lỗi em, đêm nay anh không còn là của riêng em nữa rồi.

Cái khăn tắm rơi xuống sàn nhà, thân hình đẹp như thần vệ nữ của chị lờ mờ hiện ra trong bóng tối. Quỳnh kéo hai bàn tay tôi úp lên bầu ngực đầy đặn của chị, núm vú bé nhỏ đã vểnh lên từ lúc nào rồi. Tôi thỏa thích nắn bóp hai cái bầu vú mà cả ngày hôm nay chỉ được nhìn. Chị rên lên lên từng tiếng mỗi khi cái đầu ti nhỏ bị tôi kéo nhẹ.

– Bóp mạnh lên anh. Em sướnggg.

Đè chị xuống bên dưới, tôi ngậm một cái núm vú vào miệng mà mút chùn chụt. Ngực chị không hồng hào như của Linh mà có màu nâu nhạt. Bầu vú hơi cưng cứng săn chắc do sự tập luyện thường xuyên của chị. Bàn tay Quỳnh không hề thừa thãi mà giật từng cái cúc áo sơ mi của tôi ra, chẳng mấy chốc mà mọi vật cản da thịt đã biến mất. Thằng nhỏ cương lên hết cỡ cạ nhẹ vào đùi non của chị khi hai đôi môi dính chặt lấy nhau.