Rồi bỗng tôi cảm thấy trời đất tối sầm, mặt tôi bỗng ướt đẫm. Tôi đã ăn trọn gậy sắt vào đầu, tôi dần thiếp đi, nhưng vẫn cố kêu dì B chạy. Tôi thấy 3 tên làm trò đồi bại với dì B tôi, nó rất rõ, giống như tôi chưa từng bị đánh vậy. Tôi muốn tiến tới mà toàn thân bất lực. Tôi chỉ kêu đừng… đừng trong tuyệt vọng. Giật mình 1 cái tôi thấy mình đang nằm trên giường bệnh. Toàn thân rã rời, 2 tay băng bó kín mít, đầu đau như búa bổ. Tôi khát, cố gắng kêu nhưng hơi sức không còn. Lúc đó cô y tá đi vào và kêu bác sĩ báo là tôi đã tỉnh và gọi cho dì B tôi. Lúc dì B vào, thấy tôi dì B bật khóc nức nở như trẻ con.
Tôi hỏi dì B:
– Chúng có làm gì dì B không.
– Lúc con ngất, bọn chúng quay qua dì, nhưng có ánh đèn của 3 chiếc xe chạy đến nên chúng bỏ đi cùng với tiền đã cướp. Thôi con qua khỏi là dì B yên tâm rồi.
Tôi nằm viện theo dõi khoảng nửa tháng thì được xuất viện về nhà chăm sóc, mặc dù về nhưng 2 tay tôi vẫn còn băng bột do bị gãy. Từ lúc về dì B săn sóc tôi ngày đêm. Do công việc ở shop dạo này nhiều, cộng thêm tôi bệnh vậy nên dì mướn 1 nhân viên vào làm. Bé đó do khách quen dì giới thiệu, mới có 17t thôi. Lúc gặp tôi và dì B nó cứ tưởng 2 mẹ con vì tôi có nét giống dì. Về nhà thì tôi có làm gì được đâu, từ chuyện thay đồ, vệ sinh cá nhân dì B đều làm giúp.
Trong cái rủi có cái may là vậy. Tôi được người tôi yêu quý săn sóc từng tí. Tôi hạnh phúc lắm, chắc dì cũng biết, vì tuy tôi đau đớn nhưng luôn hớn hở. Gần đây thì dì B chuyển qua ngủ với tôi, tôi ngủ trên giường, dì ngủ dưới đất. Ngủ chung phòng cũng phải thôi, vì đôi tay tôi gần như vô dụng rồi. Đêm đó tôi mắc tiểu quá nên kêu dì B giúp, do lâu ngày không thủ dâm + thêm mắc tiểu nên thằng em tôi ngóc đầu cứng ngắc.
Thằng em của tôi thuộc dạng khá chứ không phải dạng khủng bố như mấy anh em vẫn tự nhận khi kể truyện trên Truyensex.Tv (mô tả sự thật). Dì B tôi dìu tôi vào nhà vệ sinh, tuột quần ra, tôi thấy được sự bối rối từ dì B. Dì không nhìn tôi tiểu, nhưng phần nào cũng thấy được thằng em của tôi. Tôi thấy mặt dì B đỏ ửng, ngại ngại tránh mặt chỗ khác. Khi xong dì dìu tôi vào giường. Tôi không ngủ được vì thằng em của tôi cứ ngóc mãi. Tôi thều thào gọi.
Tôi hỏi dì B:
Chúng có làm gì dì B không.
Dì B: Lúc con ngất, bọn chúng quay qua dì, nhưng có ánh đèn của 3 chiếc xe chạy đến nên chúng bỏ đi cùng với tiền đã cướp. Thôi con qua khỏi là dì B yên tâm rồi.
Tôi nằm viện theo dõi khoảng nửa tháng thì được xuất viện về nhà chăm sóc, mặc dù về nhưng 2 tay tôi vẫn còn băng bột do bị gãy. Từ lúc về dì B tôi săn sóc tôi ngày đêm. Do công việc ở shop dạo này nhiều, cộng thêm tôi bệnh vậy nên dì mướn 1 nhân viên vào làm. Bé đó do đối tác dì giới thiệu, mới có 17t thôi. Lúc gặp tôi và dì nó cứ tưởng 2 mẹ con vì tôi có nét giống dì.
Về nhà thì tôi có làm gì được đâu, từ chuyện thay đồ, vệ sinh cá nhân dì đều làm giúp. Trong cái rủi có cái may là vậy. Tôi được người tôi yêu quý săn sóc từng tí. Tôi hạnh phúc, chắc dì cũng biết, vì tuy tôi nv nhưng luôn hớn hở. Gần đây thì dì B chuyển qua ngủ với tôi, tôi ngủ trên giường, dì ngủ dưới đất. Ngủ chung phòng cũng phải thôi, vì đôi tay tôi gần như vô dụng rồi.
Đêm đó tôi mắc tiểu quá nên kêu dì B giúp, do lâu ngày không thủ dâm + thêm mắc tiểu nên thằng em tôi ngóc đầu cứng ngắc. Thằng em của tôi thuộc dạng khá chứ không phải dạng khủng bố như mấy anh em khác (mô tả sự thật). Dì B tôi dìu tôi vào nvs, tuột quần ra, tôi thấy được sự bối rối từ dì B. Dì không nhìn tôi tiểu, nhưng phần nào cũng thấy được thằng em của tôi. Tôi thấy mặt dì B đỏ ửng, ngại ngại tránh mặt chỗ khác. Khi xong dì dìu tôi vào giường. Tôi không ngủ được vì thằng em của tôi cứ ngóc mãi. Tôi thều thào gọi.
– Dì B.
– Chuyện gì sao còn chưa ngủ.
– Con khó chịu trong người.
– Con khó chịu chỗ nào thế.
– Thằng em con lâu ngày nó không ra được, con bực bội quá. Dì giúp con được không?
– Ráng nhịn đi, khi nào tay lành thì tự làm lấy.
– Con không chịu nổi nữa, tay còn 1 tháng nữa mới tháo bột, chắc con chết mất.
Năn nỉ 1 hồi dì B đồng ý giúp tôi. Khỏi nói tôi sướng đến thế nào.
– Dì phải giúp sao đây?
DÌ B cứ cầm nó sóc lên xuống là được rồi.
– Lần này thôi đó nghe.
– Dạ.
Sau đó dì kéo quần tôi xuống, cu tôi đã dựng đứng sẵn sàng chờ khai hỏa, chỉ còn thiếu bàn tay ngọc ngà kia thôi. Dì B nắm lấy cu tôi sau đó sục nhè nhẹ. Dì quay mặt chỗ khác vì ngại. Nhưng tôi biết trong thâm tâm dì B vẫn có chút kích thích. Sục 1 hồi tôi thấy rát vì không có chất bôi trơn nên tôi kêu dì B.
– Dì nhỏ chút nước bọt vào cu con đi, rát quá.
– Thôi dơ lắm, ráng ra đi.
– Đau vậy sao con ra nổi.
Thế là dì B đành chìu tôi. Gương mặt thanh tú đó quay lại, nhỏ nước bọt vào cu tôi và sục tiếp. Khi dì sục tôi nhìn vào gương mặt dì B, nhìn vào bộ áo ngủ dì đang mặc, không có áo lót. Đôi nhũ hoa cứ lấp ló, vú dì không lớn lắm nhưng cũng đủ rung theo nhịp sục của tay. Được 1 lúc tôi tới đỉnh điểm, tôi kêu dì B sục nhanh lên, dì B làm theo tôi, từ trong cu tôi, 1 dòng tinh khí như nước vỡ bờ bắn ra tung toé, tôi sướng đến tận mây xanh. Sau đó dì lấy khăn ướt lau những vệt tinh trùng vương vãi khắp nơi.
– Tóc và mặt dì B nữa kìa, lau đi.
– Mai phải gội đầu thôi, chứ có mùi rồi. Nhẹ người rồi chứ gì, con ngủ đi.
– Dạ, cảm ơn dì B.
Thế là tôi ngủ 1 giấc đến sáng với nụ cười trên môi.
Đêm hôm khác, 2 dì cháu cũng không ngủ được. Tôi và dì tâm sự về những chuyện đã xảy ra, về tên khốn dượng tôi.
Thế là tôi ngủ 1 giấc đến sáng với nụ cười trên môi.
Đêm hôm khác, 2 dì cháu cũng không ngủ được. Tôi và dì tâm sự về những chuyện đã xảy ra, về dượng tôi. Dì B tôi chưa trải qua mối tình nào khi lấy hắn, chưa biết cảm giác hẹn hò, yêu đương là như thế nào thì đã lấy ngay người chồng khốn nạn rồi. Sau đó lại tiếp tục nói về chuyện của tôi.
– Ra trường rồi con tìm bạn gái đi, chẳng lẽ vậy hoài, từ đó giờ dì B đâu thấy con hẹn hò ai. Còn lấy vợ, sinh con nữa chứ. Chẳng lẽ ở vậy hoài.
– Thôi. Con muốn ở cạnh, chăm sóc cho dì B cả đời thôi. Khỏi vợ con gì hết.
Rồi tôi nhắc lại tình yêu tôi dành cho dì B thế nào. Dì B lặng im, mắt nhìn lên trần nhà không nói 1 lời. Rồi dì lại hỏi.
– Sao hôm đó gan quá vậy, không sợ bọn cướp giết à?
– Sợ chứ sao không? Nhưng khi thấy bọn nó định giở trò đồi bại nên con không còn sợ nữa mà chỉ muốn sống chết với tụi nó bảo vệ dì B. Con luôn dặn lòng phải bảo vệ dì B mà, dù có chết đi nữa.
– Bậy bạ. Thôi ngủ đi.
Cứ thế hằng ngày dì B chăm sóc tôi, thay đồ, đi tiểu, ăn uống… và cả chuyện sinh lý của tôi nữa. Mấy lần sau dì B không còn ngại nữa, có lẽ đã quen với thằng em tôi. Rồi đến ngày tôi tháo bột, trong thâm tâm tôi nghĩ phải chi kéo dài thêm 1 tháng thì tốt biết mấy.
Tôi trở lại việc học, nhưng việc làm thêm của tôi thì không còn làm nữa do tay tôi mới hết nên họ không nhận làm lại. Dì B cũng khuyên tôi lo học vì là năm cuối, đành vậy. Trong bữa cơm trưa tôi nói với dì B:
– Không đi làm thêm sao có tiền mua đồ ăn ngon cho dì B đây, sao mua những thứ dì B thích mà tặng đây. (Ý tôi là muốn xin chỗ khác làm)
– Thôi đi, lo mà học, năm cuối rồi ráng học lấy bằng rồi mặc sức mà xin. Tiền dì B lo cho. À nếu mà con tốt nghiệp, có việc làm ổn định. Dì B sẽ có món quà lớn tặng con, có thể là ngay ngày sinh nhật con. Cố lên.