Tuy Ngọc giữ kẻ bên ngoài xã hội là thế, nhưng trong phòng ngủ với tôi, nàng là một người vợ cuồng nhiệt trong chuyện đó. Mỗi khi Ngọc hứng tình, gương mặt của nàng ửng hồng đầy quyến rũ, đôi mắt của nàng nhìn tôi đầy đam mê, tiếng thở của nàng gấp gáp, và thường tôi phải buông súng đầu hàng trước Ngọc.
Như tôi đã nói, tôi không thể có con. Điều này tôi phát giác kể từ sau khi tôi và Ngọc cưới nhau. Phải nói, nàng là một cô gái hết sức biết trân trọng, giữ gìn. Yêu nhau 2 năm phổ thông rồi 4 năm đại học, như bất kỳ thằng con trai nào khác, tôi nhiều lần đòi hỏi nhưng Ngọc nhất quyết không cho tôi đi quá giới hạn. Bất quá, nàng chỉ cho tôi hôn môi và sờ ngực.
Số ít lần hơn, nàng cho tôi cởi áo và hôn lên bầu ngực đẹp như hai quả đào tiên chín mọng của nàng. Nhưng chỉ có thế. Những khi đi chơi với nàng, tôi nứng đến muốn… nổ dái, nhưng cũng đành chịu và về nhà quay tay. Tôi cũng không ép nàng quá đáng bao giờ vì tôi biết Ngọc giữ là giữ cho tôi. Do bọn tôi đã xác định tốt nghiệp ĐH xong là cưới.
Chỉ đến đêm tân hôn, Ngọc mới trao lần đầu tiên của người con gái cho tôi. Đêm đó, hai đứa tôi đều hồi hộp, nàng hơi đau và có ra máu một chút nhưng không khủng khiếp như bọn tôi tưởng tượng. Có lẽ, vì “thằng bé” của tôi cũng không to lắm, khi cương lên chỉ tầm 11 cm. Tôi đưa vào nhưng chỉ nhấp được chừng chục cái là phọt mất rồi vì quá hưng phấn. Sau lần đó, vợ chồng tôi đều đặn quan hệ với nhau không dùng bao nhưng nàng chưa dính bầu bao giờ. Hai năm trời như vậy, tôi nghi ngờ nên đến bệnh viện Bình Dân khám, kết quả tinh dịch của tôi loãng, tinh trùng ít, yếu, nên hầu như không thể có con qua quan hệ tình dục mà phải có sự can thiệp của y học, của những chuyên gia trị hiếm muộn.
Ngoài mặc cảm không thể có con, tôi cũng tự ti vì khoản tình dục mình không được khỏe cho lắm. Mỗi khi lâm trận, thường tôi nhấp được 3 phút là giỏi lắm rồi, còn nếu mà Ngọc leo lên người tôi nhún, thì chỉ 1 phút là tôi đã “tiêu hết tiền”. Đôi khi, tôi nghĩ không biết có phải vì bị dồn nén kích thích mà không được thỏa mãn, phải thủ dâm qua nhiều năm mà tôi bị… yếu sinh lý như thế này không. Về phần Ngọc, sau những lần yêu nhau, tôi cố gắng gặng hỏi nàng có thích không có sướng không, nàng đều trả lời là ở bên chồng em toại nguyện rồi.
Dù vợ tôi nói vậy, bằng linh cảm, tôi cảm nhận được rằng nàng không được thỏa mãn lắm. Nhưng vì yêu tôi và tôn trọng tôi, không muốn tôi buồn nên nàng chẳng bao giờ nói ra chuyện đó. Mà cũng có thể là nàng nói thật, vì tới lúc này, tôi là người đàn ông đầu tiên và duy nhất của nàng, thì dĩ nhiên nàng… phải sướng hơn khi còn là con gái, chưa biết quan hệ rồi. Do nàng chỉ có mỗi mình tôi, không có đối tượng khác để so sánh.
Nói như thế không có nghĩa là tôi muốn phủ nhận khiếm khuyết của mình. Biết mình làm tình không khỏe lắm, tôi bù đắp cho nàng bằng màn dạo đầu. Tôi chăm chút hôn, bú liếm khắp cơ thể nàng, bộ ngực, khe bướm. Dần dà, cái lưỡi, cái miệng của tôi rất thành thục trong việc làm nàng sướng. Tôi biết hôn chỗ nào, liếm chỗ nào, mút nhẹ nơi đâu là vợ tôi thích. Nhiều khi, tôi chỉ cần dạo đầu thôi là dâm thủy nàng đã tuôn trào. Đó, tôi biết hàng của mình không to, quan hệ không lâu, nên tôi cố gắng bằng cái khác. Dù không thể nói là hoàn hảo, nhưng mấy năm nay, hai vợ chồng tôi cũng sống rất hạnh phúc.
Tuy vậy, những mặc cảm tự ti của thằng đàn ông bị… yếu chuyện đó cứ âm ỉ trong lòng tôi. Rồi từ đó, nó dẫn tới một con đường thăm thẳm xa xăm, mà chính tôi đã dắt tay người vợ hiền thục của mình vào con đường đó…
Trước khi chính thức cưới Ngọc, những lúc đi chơi với nàng, ham muốn của một thằng con trai tuổi đôi mươi nó cứ dâng trào trong tôi mà không được giải quyết. Để rồi về nhà, tôi lại xem phim sex và thủ dâm. Nhiều lần, mấy thằng bạn sinh viên rủ nhau đi mátxa hay chơi gái, chúng nó cũng rủ tôi mặc dù biết tôi đã có người yêu. Những lúc như vậy, tôi phải ráng kiềm chế mà từ chối. Bởi tôi hơi lành tính, và bởi một lý do quan trọng hơn, tôi không muốn “phản bội” Ngọc.
Lâu dần, việc xem sex nó thành một thói quen mà tôi không thể bỏ cho tới bây giờ, khi đã có vợ. Nhiều năm như vậy, tôi đã xem qua đủ thể loại và ngày càng nặng đô. Tôi thường có cảm giác ganh tị với những thằng diễn viên to cao, hàng dài lủng lẳng. Mỗi lần chúng nó chơi phải nửa tiếng là ít trong khi tôi được vài phút đã phọt mất rồi. Trong thâm tâm, tôi ước gì mình được như bọn nó. Khi đó, tôi sẽ làm Ngọc sung sướng biết bao, tình yêu của vợ chồng tôi sẽ ngày càng thăng hoa.
Mặc dù hai vợ chồng tôi vẫn đang cơm lành canh ngọt, nhưng tôi biết về mặt tình dục Ngọc không được thỏa mãn. Còn gì đau khổ hơn thằng đàn ông không thể làm người đàn bà của mình sung sướng, chạm tới những đê mê khoái lạc mà tạo hóa đã ban tặng cho con người từ thuở hồng hoang. Cho nên, dù tôi đã cố gắng dùng miệng, lưỡi để kéo dài phút dạo đầu, nó vẫn chỉ là mảnh chắp vá tội nghiệp cho cái bản lĩnh đàn ông kém cỏi của mình. Có những lúc hai vợ chồng làm tình, tôi ra quá sớm làm Ngọc hơi hụt hẫng nhưng nàng chỉ lẳng lặng, không trách móc hay nói những câu làm tôi buồn lòng. Nàng vẫn cố tỏ ra được hạnh phúc bên tôi. Điều đó càng làm tôi thêm đau khổ.
Sự mặc cảm đó cộng với thói quen thích xem sex dần dà đã hình thành những ý nghĩ “bệnh hoạn” trong tôi. Tôi tưởng tượng những thanh niên cao to vạm vỡ với cây hàng to dài đang cùng Ngọc trên giường cùng nhau tận hưởng niềm hoan lạc. Cảnh tượng sai trái ấy làm tôi bị kích thích tột độ. Lúc đó, tôi phải thủ dâm ngay lập tức để giải tỏa.
Tôi tìm hiểu trên mạng thì biết tôi không phải là trường hợp hiếm hoi thích nhìn vợ mình quan hệ với người khác. Nhiều ông chồng còn quay clip lại rồi đăng lên nữa. Ngày qua ngày, ý nghĩ đen tối ấy trở thành một thứ dục vọng ám ảnh trong đầu tôi. Tôi vắt trán tìm cách dẫn dụ để Ngọc quan hệ với người đàn ông khác và bắt đầu thực hiện.
Đầu tiên, tôi cho nàng xem phim sex Âu Mỹ có những diễn viên nam với hàng họ khủng. Ban đầu nàng không chịu xem đâu, tôi cầm Ipad mở clip mà nàng cứ đỏ mặt, ngoảnh đi chỗ khác, còn nói “chồng xấu xa” nữa. Nhưng rốt cuộc, đôi khi trước khi hai vợ chồng làm tình, nàng đã chịu ôm tôi và cùng xem để cả hai “làm nóng”. Những lúc ấy, tôi thì thầm vào tai nàng: “Em thấy cái đó của anh diễn viên to không? Em thích không?”. Nàng ậm ừ “em không biết, sao ông xã hỏi em như vậy?”. Rồi khi tôi đang thúc vào mông nàng, tôi hổn hển hỏi: “Giờ anh cho em ngủ với người đàn ông như thế em chịu không bà xã?”. “Ư ư”, nàng chỉ rên khe khẽ mà không trả lời tôi nữa. Đến khi tôi bùng nổ, mệt nhoài nằm xuống cạnh nàng thì nàng mới cấu tôi đau điếng:
– Chồng biến thái. Anh bị gì hả? Sao dạo này toàn hỏi em có thích ngủ với người khác không vậy?
Tôi cười hì hì đáp lời Ngọc:
– Thì mấy anh đó hàng to, anh muốn em được sướng hơn mà.
– Xấu xa.
– Ui da, đừng nhéo anh nữa mà.
– Anh học ở đâu cái này vậy hả? Còn muốn vợ ấy ấy với trai? Bộ anh không ghen sao?
– Có chứ sao không. Anh lúc nào cũng yêu em mà.
Tôi hôn nhẹ lên má, rồi hôn lên đôi môi ngọt ngào của Ngọc. Đoạn, tôi nhìn thẳng vào mắt nàng, đáp:
– Nhưng anh luôn muốn em hạnh phúc hơn. Chỉ cần em hạnh phúc, chuyện gì anh cũng có thể chấp nhận được. Đối với anh, niềm hạnh phúc của em là tất cả. Chút ghen tuông chẳng là gì so với mong ước đó.
Ngọc lặng người nhìn tôi. Mắt nàng hơi nhướng lên một chút, nàng vừa ngạc nhiên, vừa bối rối không biết đáp lại lời tôi như thế nào. Có thể, nàng nghĩ tôi muốn thử thách nàng, hoặc cũng có thể, qua cách nói chuyện nghiêm túc của tôi, nàng nghĩ tôi nói thật.