Tiếng kêu đòi nợ của thân xác

Ngọc ngồi như nằm ngả tựa lưng vào thành sofa, hai đùi mở rộng nên ông nhìn thấy hai mép và đám lông đen trên mu. Ngọc có thói quen ở nhà thường không mặc đồ lót. Ông rót nước, bóc 1 viên thuốc bỏ vào miệng, rồi đến bên Ngọc ngồi xuống hôn cổ, hôn vú, kéo váy lên vục mặt vào lồn liếm bú cho đỡ thèm. Nghĩ đến khúc thịt mềm bằng hai ngón tay cái, ông sợ sự bất lực của mình và sợ ánh mắt tuyệt vọng của Ngọc. Ông đâu biết khúc thịt bằng hai ngón cái ấy đã đưa ông vào một bi kịch. Sang với ông, nhưng từ đêm thứ sáu đến Chủ Nhật Ngọc đã dâng hiến, đã dạng lồn cho Paul dập hàng mấy trăm cái. Ông đang gục mặt vào cái khe mà biết đâu chỗ đó còn tinh dịch đậm đặc của Paul, loại tinh dịch của người da đen.

Ông đứng dậy rót ly rượu vang uống cạn rồi lại đến ngồi bên Ngọc:

– Chuyện giới thiệu cô Nhung cho Paul đến đâu rồi?

Ngọc đáp:

– Em đã nói chuyện với Nhung 3 lần, cho cô ấy biết về đời sống, tính tình và việc làm của Paul. Cô ấy không thích da đen, nhưng em bảo việc tìm người rất khó, vì những người quen biết ở tuổi 30, 40 thì đều có gia đình. Việc quen biết Paul là ngẫu nhiên vì Paul là bạn đồng nghiệp của một người bạn ở Chicago chớ không ở Cali. Muốn qua Mỹ thì đừng quan tâm đến đen, trắng, vàng. Paul là người có thể tin được. Nếu hợp tính sống được cả đời với nhau thì tốt, còn không thì vài năm sau tìm cách ly dị. Em bảo Nhung còn trẻ, đã qua một đời chồng thì xá gì việc sống với một ông da đen. Nhung có vẻ xuôi lòng, nói với em là để suy nghĩ một, hai tuần nữa sẽ quyết định – Ngọc ngừng một lúc, rồi tiếp: Khi Ngọc bằng lòng em mới nó với Paul để hai người chuyện trò, thư từ.

– Tiếng Anh của cô ấy có khá không mà chuyện trò?

– Cô ấy có ý tìm cách qua Mỹ nên đã học tiếng Anh được mấy năm.

Ông Nhân cảm thấy thân dưới nóng lên và có cảm giác kích thích ở dương vật. Ông kéo váy Ngọc lên, úp bàn tay vào lồn xoa bóp và thấy khúc thịt cứng lên, thầm nghĩ: Thuốc hay!

– Mình đi nằm em.

Ông đứng lên tới cái kệ, lấy cuốn Video Vietnamese wife cho vào máy, rồi lên giường nằm xuống cạnh Ngọc. Khi nhìn cái mông đen dập xuống người nữ, Ngọc nghĩ Paul dập còn dữ dội hơn. Mắt dán lên TV theo dõi những động tác đang diễn ra trên màn hình, Ngọc so sánh người nữ với mình và tên đen với Paul, cơn nứng lại dâng lên với ý nghĩ khi sướng mình còn hất mông sàng sẩy dữ hơn. Khi nhìn thấy quần pyjamas của Nhân bị đội lên, Ngọc ngồi dậy, kéo váy qua đầu, để xuống bên giường, rồi nằm dạng chân rộng nói:

– Thuốc đánh thức nó rồi đó, đâm vào đi.

Ông Nhân cởi quần, gục mặt vào lồn bú liếm, lấy môi day mòng đóc đã cứng đỏ lên. Ngọc kêu lên mấy tiếng a, a, a… hai chân quặp vào đầu, hất mông lên. Ông Nhân quỳ nhìn lồn đầy nước, nâng khúc gân đút vào lỗ đỏ, đâm vào rút ra vài lần rồi dập theo tiếng Ngọc thúc dục: Dập đi, dập đi… Ông chống tay hai dưới hai nách Ngọc và dập mạnh và day với ý nghĩ: Đã lâu lắm, hôm nay ông mới hưởng được cái dập và day trên khe lồn. Khi nghe tiếng: Thôi chết rồi là lúc ông xuất. Ông trườn lên bụng Ngọc dập chục cái thật mạnh để tận hưởng. Ông nằm trên bụng Ngọc cho tới khi khúc thịt tụt ra khỏi lồn. Khi thấy Ngọc cười, ông nói:

– Cảm ơn em. Thuốc của em đã cứu anh.

Chừng 20 phút sau, Ngọc vào phòng tắm lau rồi ra nằm gần sát cạnh giường để khỏi đụng vào người Nhân. Ông Nhân đã ngủ. Ngọc nghĩ đến lời cảm ơn. Thuốc đã giúp Nhân kéo dài cuộc chơi được một phần của thời 73. Hôm nay Nhân đã đưa Ngọc tới climax ở mức thấp và nó qua nhanh. Suốt cuộc chơi, Ngọc sàng sảy, hất mông để tăng cái sướng, nhưng nghĩ đến Paul, bây giờ Ngọc mới thấy dương vật của Nhân nhỏ, ngắn, lỏng lẻo trong lồn mình.

Khúc thịt nhỏ đó đã không đủ lớn để cọ xát trong lỗ để tăng cường cái sướng, cái nứng lên cao, lên cao mãi để đưa tới kích ngất như khúc gân của Paul. Vì dương vật của Paul đã nong lồn, kéo thành lồn đi lên, rồi kéo nó xuống khi Paul dập. Sự cọ xát như thế mới tạo ra những cơn sóng nứng và kéo dài cơn kích ngất. Những cái dập và sự dẻo dai của Paul đã làm mờ Nhân và trong cuộc chơi Ngọc chỉ nghĩ đến Paul.

Đêm thứ ba, ông Nhân bị đau cổ và sổ mũi, nhưng sáng ông vẫn đi làm. Đến factory được chừng 2 tiếng thì ông lên cơn sốt, phải xin nghỉ. Trên đường về ông vào văn phòng bác sĩ lấy appointment. Mở cửa vào phòng, ông không thấy Ngọc. Mấy lần qua đây, Ngọc chỉ đi với ông, chớ không ra khỏi nhà một mình bao giờ. Ngồi thừ ở sofa một lúc, chợt có linh tính thấy Paul nghỉ hôm nay.

Có như thế ư? Ông uống ly nước lạnh, người vẫn hầm hập sốt. Có như thế ư? Ông mở cửa đi xuống phía thang sau. Chưa tới gần cửa phòng 609, ông nghe tiếng rên với những tiếng: Thôi chết rồi, thôi chết rồi… Ông đi chậm nhẹ qua cửa. Trong phòng vọng ra: Dập đi Paul, không tôi chết mất… Ông Nhân quay trở về phòng, mặt tái đi, ngồi xuống sofa, mồ hôi toát ra ướt hết lưng áo.

Thế là hết, lần trước thấy sự vô dụng của mình, ông đã bảo Ngọc tìm một người trẻ để hưởng đời. Không ngờ người đó lại là Paul. Một tên da đen chắc ít học nên làm ở factory cả 10 năm mới lên được leader, coi một apartment hơn 10 công nhân. Paul cũng chỉ là một công nhân như ông, nay gặp được Ngọc vừa đẹp vừa có tài kinh doanh. Ông biết gặp Paul, Ngọc sẽ thỏa mãn.

Trước kia, thời 73, 74 mỗi lần ân ái, ông đã phải lấy khăn lau mấy lần, vì khúc thịt của ông đã trôi tuột trong lỗ quá nhiều nước. Ông đã hưởng được cái dâm của Ngọc 2 năm. Khi gặp lại Ngọc, ông tuyệt vọng trước thân thể đẫy đà gợi dục với da mặt lúc nào cũng hồng nhuận của Ngọc. Ông nghĩ đến những cái dập của hai tên da đen trong hai cuốn Video, rồi liên tưởng đến những cái dập của Paul trên lồn Ngọc với tiếng rên và tiếng nói ông vừa nghe. Thế là hết. Họ đến với nhau quá nhanh. Ông không muốn nhìn thấy sự bẽ bàng khi Ngọc trở về phòng gặp ông, vì thế tuy đang sốt, ông cũng phải đi đến một nơi nào đó để qua 12 giờ trưa mới trở về. Ông ra khỏi phòng và nghĩ là lái xe ra công viên bên hồ để nghỉ.

Ông Nhân trở về nhà lúc 1 giờ, thấy Ngọc nằm trên giường. Ngọc ngồi dậy hỏi:

– Sao hôm nay anh về sớm?

– Anh bị sốt, đêm vừa rồi bị đau cổ, sổ mũi, tưởng nhẹ nên đi làm. Nhưng đến khoảng 9 giờ thì lên cơn sốt. Anh uống Tylenol, cố làm cho hết buổi sáng, rồi xin nghỉ. Ông rót ly nước, ngồi xuống sofa.

Ngọc tới đặt bàn tay lên trán, lên thái dương ông:

– Anh nóng lắm, đi nằm nghỉ, để em nấu cháo. Đau cổ, sổ mũi, sốt, em sợ anh bị cúm. Phải đi bác sĩ, vừa nói Ngọc vừa vuốt những sợi tóc tóc lòa xòa trên trán ông. Ông ngửi thấy mùi tinh dịch nồng nồng như mùi nhãn. Thế là Ngọc vừa mới về, chưa kịp tắm.

Ông để nguyên quần áo, nằm lăn ra giường nhắm mắt lại và thấy mình bềnh bồng như xuống vực thẳm rồi lên cao, cơn sốt đang hành. Mở mắt ra nhìn Ngọc đang loay hoay khuấy nồi cháo, thấy Ngọc như kẻ xa lạ. Nhìn Ngọc tươi tỉnh với má hồng, phong phanh chiếc váy ngủ mỏng dài đến đầu gối, ông nghĩ đến những cái dập trên lồn Ngọc của tên da đen. Lồn ấy và cái dâm của Ngọc phải chày cỡ tên Paul dập mới thỏa.

Ngọc đem bát cháo để ra bàn với hũ muối, rồi đến bên giường:

– Anh dậy ăn cháo nóng với hành tiêu cho ra nhiều mồ hôi.

Ông mở mắt, gật đầu:

– Cảm ơn em.

Ông Nhân đến ngồi xuống ghế khuấy cháo thì Ngọc lấy váy đi vào phòng tắm.

Tô cháo hành nóng làm ông toát mồ hôi, lấy chiếc khăn Ngọc để trên thành bàn lau mồ hôi ở cổ, lưng và bụng. Ông đi nằm và chợp mắt được một lúc. Khi tỉnh lại, thấy Ngọc cái váy hoa tím.

– Anh có đỡ sốt không?

– Vẫn sốt.

– Anh gọi văn phòng bác sĩ lấy appointment.