– Mày tên gì, giọng ông chủ quán cất lên làm nó giật mình, nó khinh khỉnh quay lại.
– Hồng Anh, nó đáp gọn lỏn.
– Mày ở đây cả chục tiếng rồi, có tiền trả không vậy.
– Đây này, con bé chìa ra 4 tờ năm chục, ông chủ quán net quay đi.
Nó tên là Hoàng Anh, là con gái độc nhất của cặp vợ chồng cũng độc không kém. Ba nó là một tay nghiện ma túy nặng và cả mẹ nó cũng thế, họ nghiện và buôn ma túy. Ba nó bị bắt và kết án chung thân và chết trong tù, mẹ và bà nội nó tiếp ba nó làm cái nghề buôn bán hàng trắng, trong một lần bị công an đuổi bà nó ở lại để mẹ nó trốn, bà bị bắt và cũng lãnh một cái án trọn đời. Mẹ nó về nhà không bao lâu thì phát hiện nhiễm HIV, không thể từ bỏ ma túy, lại mang căn bệnh thế kỹ vậy là mẹ nó ra đi chỉ hơn 1 năm phát hiện bệnh.
Nó ở với bà ngoại, bà xem nó như cục nợ và nó sống như một con thú hoang không ai dạy dỗ nhưng được cái nó đẹp và lại dậy thì sớm nên nhìn nó cứ phổng phao thế nào, dù mới có 10t. Nó chán lắm, nó bỏ nhà đi không bao lâu sau khi mẹ nó mất, nó trộm lấy 200k tiền chợ của bà nó rồi bỏ đi, nó đi mãi đến khi mỏi chân thì dừng lại, nó mua bánh mì ăn rồi lại đi với vỏn vẹn 240k trong túi.
Nó vào một quán nét và ngồi lì trong đó, nó chát chít, chơi game và ăn mì tôm. Chán nó lại ngủ luôn tại quán thức dậy lại chơi. Nó ôm cái máy tính suốt mấy ngày trời, cứ tiền giờ lên đến 50 – 60k thì ông chủ lại bắt nó trả một lần. Chẳng mấy chốc nó nhẵn túi, nó kêu mì tôm ăn, và lại chơi… nó chơi mãi đến khi ông chủ bảo trả tiền nó mới giật mình.
– Ê trả tiền đi mày.
– Bao nhiêu.
– Tổng cộng là 65k, nhưng mà trong túi nó đã không còn đồng nào, nó lưỡng lự rồi khoác tay.
– Đủ 70 rồi trả. Nói thế nhưng nó lo lắm, nó lao vào mạng hỏi han lung tung thì có một nick chỉ nó cách rao cứu nét, nó làm theo quả là hiệu nghiệm, nó đăng webcam rồi cầu cứu thì chỉ chưa đầy 5p đã có một nick nhận cứu nó.
Một anh chàng thanh niên khoảng hai mấy ba mươi gì đó, chạy một chiếc xe wave màu đen đến thanh toán cho nó 70k tiền net. Nó lên xe vì nó đã thỏa thuận đi chơi sau khi người này đến cứu nó. Anh ta đưa nó đi ăn tối, nó ngấu nghiến một tô phở thơm lừng, sau khi no thì anh ta đưa nó đi dạo rồi vô nhà nghĩ, nó không biết gì, vì nó hứa đi chơi với anh ta hết đêm để trả món nợ anh ta cho nó vay.
– Em đi tắm đi, đừng mặc đồ, có cái khăn trong đó quấn vào được rồi, đồ em toàn mùi mồ hôi.
– Dạ… Nó ngoan ngoãn làm theo, làn nước mát là cho nó thấy sảng khoái. Nó hát líu lo như con chim non, lần đầu tiên nó tắm trong cái vòi hoa sen này, lại có một cái vòi nữa để rửa ráy. Ba mẹ nó buôn bán ma túy, tiền vô tiền ra như nước thế mà nó chả được lấy một đồng, nó bị ném cho bà ngoại từ nhỏ, tiền kiếm được ba mẹ và bà nội nó nướng hết vào ma túy và cờ bạc. Kể cả bà ngoại nó cũng không được cho lấy một đồng thế nên bà ghét nó từ bé, bà không đánh nó nhưng lại hay vứt nó lăn lóc thế mà nó vẫn ăn, vẫn lớn mà lại bụ bẫm xinh xắn mới kỳ.
Nó quấn cái khăn quanh ngực, hai cái vú bé bé nhú lên khỏi vùng ngực phẳng của nó, da nó hơi ngăm nhưng lại khá mịn. Nó như nàng công chúa lột xác bước ra khỏi nhà tắm, người đàn ông lạ mặt nhìn nó chằm chằm.
– Sao nhìn em thế, nó cười.
– Em tên gì.
– Dạ Hoàng Anh.
– Em nhiêu tuổi.
– Dạ 13, nó xạo thế nhưng ông ta vẫn tin sái cổ vì nó khá phổng phao.
Ông ta lầm bầm gì đó nhỏ lắm nó không nghe thấy, ông ta tiến lại gần nó rồi nắm chéo khăn kéo, nó hoảng hồn giữ lại, ông ta gở nhẹ tay nó ra rồi tiếp tục kéo, nó xoay 2 vòng thì cái khăn rơi ra. Nó đứng im, ông ta nhìn nó hau háu làm rơi cái khăn xuống nền, ông ta quỳ sụp xuống ôm chặt nó.
– Thế anh sẽ làm gì em, nó ngây ngô hỏi.
– Em chưa làm việc này bao giờ ah.
– Việc gì.
– … Ông ta liếm vào cái khe lồn, con bé run lên, nó nhắm mắt lại một cảm giác kỳ lạ lan khắp thân thể nó… đấy, việc đấy.
– Chưa…
– Thế em còn trinh hả.
– Là sao.
– Ôi mẹ ơi… gái trinh. Hắn ta nhảy cẫng lên rồi ôm chặt con bé, hắn cởi quần áo ném xuống nền.
– Sao anh cởi đồ.
Hôn vào má con nhỏ, hắn cười…
– Thích bé quá đi… hắn bế con bé nếm cái oạch lên nệm… Cởi đồ để mà địt chứ hahahaha, cho dù thế nào thì hôm nay anh cũng sẽ địt em, hắn quả quyết.
Lần đầu của con bé như thế đấy, nó thét lên khi con cu to tướng thọc vào cửa mình nó. Không có ai cứu nó, chỉ mình nó nằm chịu đựng với dòng máu trinh tràn ra trong sự đê mê của thằng đàn ông.
– Chụt… ngon lắm bé ah, hắn hôn con bé sau khi xong việc. Con bé nằm im thở, nó đau và mệt lắm…
– Em cứ ngủ đi nhé, anh trả tiền phòng hết đêm nay… Hắn bước ra và khóa trái giúp con bé.
– Cốc cốc cốc… Gì thế, con bé hỏi.
– Đến giờ trả phòng rồi.
– Dạ, chị chờ em xíu, em đánh răng rồi đi.
– Nhanh đấy.
– Vâng, nó nhìn đồng hồ đã 8h sáng.
Nó làm vệ sinh thân thể xong thì mặc đồ, cầm cái quần lót thì tờ tiền rơi ra, đó là tờ 200k mới cứng, nó hôn lên tờ tiền rồi nhét vào túi. Nó mừng lắm, dù trong háng nó vẫn còn đau.
Trời đã chiều muộn, nó lang thang trong công viên, nhìn những gia đình vội vã đưa con rời công viên, những cặp tình nhân bắt đầu xuất hiện. Nó đá những chiếc lá vàng, nó hái một lá cây và thổi, nó biết thổi lá, là con gái nhưng nó biết hết mọi trò chơi dù là của nam. Nó đi về phía cuối công viên, nó ngồi một mình vì nó thích như thế, đã lâu lắm rồi nó có sở thích như thế.
– Á… bốp bốp… tiếng đánh và tiếng khóc vang lên đâu đó, nó đứng lên ghế đá nhìn quanh, bên kia bụi cây, phía trong là 2 thằng con trai đang đánh một thằng.
– Mẹ mày dám dành của ông hả… bốp bốp.
– Á á á… Tiếng thằng kia la lên, thằng kia có một mình nên yếu thế hơn.
– Ê sao chúng mày đánh nó, con bé lên tiếng.
– Việc gì đến mày… Bốp, con bé đấm thẳng vào mặt làm thằng kia loạng choạng, hắn ghì con bé xuống nhưng con bé khỏe lắm, nó cào và đạp liên tục. Thằng nhỏ kia được thế vùng lên, nó vớ được cái cục đá đập liên tiếp vào 2 thằng, máu be bét mặt. Hai thằng nhóc kia bỏ chạy. Hai đứa nó nhìn nhau rồi cười.
– Mày ăn gì chưa, con bé hỏi.
– … Thằng nhỏ lắc đầu.
– Đi với tao.
Hai đứa nhóc đi ra đường, trời Hà Nội bắt đầu se lạnh. Hai đứa nhóc mua bánh mì ngồi ăn.
– Sao nó đánh mày, con bé hỏi.
– Chỗ ngủ đó là của tao, tụi nó thấy tốt nên dành.
– Mày tên gì.
– Phúc.
– Tao tên Hoàng Anh.
– Mày nhiêu tuổi.
– 15t.
– Uh… tao cũng… 13t, con bé nói dối.
– Sao mày không ở nhà, ba mẹ mày đâu.
– Tao không có ba mẹ, tao không có nhà.
– Tao cũng không có nhà, bà ngoại tao đuổi tao đi còn ba mẹ tao chết hết rồi… mày uống nước mía đi.
– Uh… Mày bỏ đi lâu chưa, sao mày có số tiền lớn vậy, thằng nhóc thấy tờ 200k của con bé.
– Tao đi cả tuần rồi… tiền này hả… con bé xoa xoa hơn 100 còn lại. Nó nhớ lại đêm qua, cảm giác đau trong háng vẫn còn, nó mỉm cười không nói.
Thằng Phúc đưa bé Anh về chỗ ngủ của nó là một góc trong công viên, có một tảng đá lớn và một gốc cây tạo thành một cái hang ấm áp, trãi chục cái bao thành tấm đệm lớn, lấy 2 cái túi nilon lớn nó đưa cho bé Anh một cái.
– Làm gì với cái này.
– Khuya lạnh lắm, chui vô trong là ấm liền.
– Thật á.
– Ừ…
Hai đứa nhóc như hai con nhộng nằm trong kén, chúng co ro nhưng thấy vui lắm. Thằng Phúc nhặt ve chai bán, nhưng thời buổi kinh tế khó khăn có lẽ chẳng ai dám ăn uống gì nên cũng ít, vả lại sự cạnh tranh, phân chia địa bàn của đám ve chai cũng làm nó khó khăn. Vì thế số tiền của con Anh cũng chẳng trụ được bao lâu, hai đứa đi nhặt ve chai thì toàn phải nhịn đói, con bé tặc lưỡi.