Mụ đàn bà với bộ mặt nhăn như khỉ ăn ớt cầm roi đánh xối xả vào cô bé, miệng không ngừng chửi rủa:
– Mày muốn cướp chồng bà à, mới tí tuổi đầu mà đã đi mồi chài đàn ông rồi.
Vừa đay nghiến, bà vừa cầm bó giây mây, quất xối xả vào cô bé. Cô bé cao, cân đối, quần áo khá tươm tất quỳ lạy, van xin, khẩn cầu:
– Chị ơi, em nào có muốn, là chị tới cưới em về đấy mà… em lạy chị, xin chị tha cho.
– À, giờ mày đổ cho bà đấy à? Không phải là mày chài chồng bà từ ngoài đường để nó mê mệt rồi về ép bà đi cưới mày à ?
– Em không…
Chưa nói dứt lời thì những sợi mây đã tới tấp xoắn vào lưng cô bé…
Bỗng nhà ngoài tiếng ông Hoàng vang vang:
– Gì mà ầm ĩ thế ?
Bà Cả dấu vội bó mây và ôm lấy chồng:
– Mình về rồi đấy à? may quá, cô Lý đang nhớ nhà, xin em cho cô ấy về thăm nhà vài bữa, em không cho, vì cô ấy đi rồi lấy ai hầu hạ mình… thế là cô ấy ăn vạ, đòi chết, em bực nên mới dạy cô ta được vài phút thì mình về, thôi, mình xử cô ta đi nhá, em đi coi lũ tôi tớ tí nhá…
Vừa nói, bà vừa lẳng lở nhìn chồng. Ông hội không ngờ bà lại cưng ông đến thế, thế nào đêm nay, ông cũng phải thưởng bà! Định là định thế, nhưng mới lấy Lý về đêm qua, chưa kịp động phòng thì làm sao mà ông mò qua bà cho đặng… nhưng càng nhìn Lý, ông càng thấy nàng quá quắt! Được ở trong nhà quan, giàu có lại chê, lại đòi bỏ ông về nhà lính! Nghĩ tới đó, ông muốn điên lên… nhưng vợ trẻ làm sao mà đánh được? thế là ông quát:
– Cô về phòng đợi tôi, tôi sẽ nói chuyện với cô sau.
Nước mắt lưng tròng, Lý uất ức đi về phòng… Nhìn vợ trẻ khóc mà ông não ruột. Nhưng cứ nghĩ đến “nó” định bỏ đi là ông lại muốn điên lên. Định theo Lý về phòng thì tiếng bà hội đồng ngọt ngào vang lên:
– Thôi mình ơi, nó còn dại, từ từ rồi em dạy nó hầu mình cho phải phép… mình ngôi xuống đây, em lau mặt cho…
Ông hội đồng không ngờ vợ mình lại có những cử chỉ ngọt ngào đến thế, ông xúc động ôm chầm lấy bà, nhưng bà dãy ra và bảo:
– Ấy, mình làm thế người làm nó cười cho, vào phòng em, em lo cho mình nhé…
Vừa nói, bà vừa dìu ông vào phòng…
Cả 2 năm nay, ông ăn chơi đàn đúm ngoài đình, không ngó ngàng hay gần gũi bà nên không còn nhớ tới căn phòng vợ ra sao. Nay vừa bước vào, ông đã ngất ngây với mùi trầm lan nhè nhẹ cùng chiếc giường trắng muốt, tươm tất…
Bà Cả năm nay 41 tuổi đang vào độ hồi xuân, ông 45 tuổi đang trên đỉnh cao dục vọng… Nhớ tới cái thuở bà 16, ông 20, khi lấy bà về vú mông chẳng có, nhưng qua tay ông, nó cứ mọc ra từ… để giờ đây, khi vục đầu vào vú bà, ông cứ mơ màng như lạc vào vựa bưởi làng bên. Ghé miệng vào vú vợ ông cắn thật mạnh, rồi tiện tay, ông vò vú bên kia, bóp đến nhão thịt mà ông vẫn chưa buông, rồi bỗng nhiên ông nghe bà rên, thật nhỏ “ôi, mình ôi, mình hành hạ em đi mình” nghe vậy, ông càng ra sức vò vú bà, miệng cắn thật mạnh vào núm vú bên trái, bà ngây người, chụp lấy cu ông, và mơn trớn như một bảo vật. Bà tự nằm xuống, banh hai chân thật rộng, đón ông “vào nhà”. Lúc này cu ông đã cứng, đường vào “lồn bà” ông đã thuộc nằm lòng, nên “ọt” một cái là nó vào tới… nhưng hỡi ôi, như trái bong bóng xì, cu ông ỗng nhão ra, bà thất vọng hỏi:
– Sao vậy mình?
– Đã bảo là cái lỗ ấy toang hoác, đồ bỏ mà không nghe!
Bà sụt sùi:
– Cũng tại mình cả! đẻ cho mình 8 đứa, thì cái thân này còn gì mà ngon!
Bà dỗi hờn quay lưng vào tường, ông thản nhiên mặc quần áo và bảo: “thôi, tôi đi đây!”
Tiếng đóng cửa khô khốc làm bà càng thêm đau, nhưng biết làm sao đây, phận đàn bà là vậy! Lấy chồng, cho nó dày vò, hành hạ, rồi đẻ như heo… rồi nó vất đó…. bà bỗng hét vang: “Có phải làm đàn bà là bị thế không hở trời ”
Rời phòng bà cả, ông mò sang phòng Lý, cô vợ 16 trăng tròn ông mới cưới hôm qua. Thấy Lý đang nằm ngủ trong bộ đồ lụa trắng, một vạt áo tung lên quá nửa vành ngực, làm lòng ông nôn nao. Gài chặt cửa, ông sà ngay vào giường làm Lý giật mình, tỉnh giấc. Ông ôm nàng vào lòng, quên hết những gì bà cả vừa mách, ông hăm hở tuột quần áo vợ ra, như con mèo ướt, Lý sợ hãi nép vào vách nhà. Nàng càng sợ hãi, ông càng thích. Gái “nguyên” là thế, ông nghĩ!
Rồi ông ngọt ngào nói:
– Em đừng sợ, là vợ chồng rồi, thì chồng nói vợ phải nghe, em hiểu không?
Lý lí nhí đáp:
– Dạ con hiểu
– Ấy, là vợ chồng thì phải xưng hô thế nào?
– Dạ… A…nh
– Giỏi, thế anh mới thương, nào tới đây nào…
Vừa nói, ông vừa kéo Lý vào lòng, mơn mơn đầu vú vợ, rồi ông lùa lưỡi vào miệng Lý, nút lấy, nút để, người Lý bỗng nhũn ra, nàng không ngờ cái miệng và bàn tay ông diệu kỳ đến đến thế, nó làm người nàng tê như có điện giật, biết nai đã vào lồng, ông bắt đầu trổ tài nghệ.
Đặt vợ nằm dài trên giường, ông thật chậm trút bỏ y phục trên người ra, lần đầu tiên thấy đàn ông trần truồng, Lý đỏ rần mặt và xoay đầu vào tường. Ông hề hà cười, chẳng nói, chẳng rằng ông banh chân vợ ra, bắt đầu đưa lưỡi xoáy nhẹ vào lỗ chim vợ. Lâu lâu, ông mút thật mạnh làm người Lý co rúm lên vì sướng. Được vài phút thì ông lại đổi trò, lâu lâu ông thọc ngón tay vào âm hộ nàng và ngoáy… tiếng rên của Lý đã làm cu ông cứng ngắc. Nhưng động phòng mà vội vã thì đâu còn hứng thú nên ông cứ để Lý rên, một tay bóp vú, một tay ngoáy chim, và miệng thì liếm vế non của vợ.
Đến khi thấy nước nhờn trong Lý ra khá nhiều, ông biết, vợ trẻ đã nứng tột độ, đặt gối xuống mông nàng rồi ông từ từ trèo lên người nàng, và thật nhẹ, ông đưa cu vào chim nàng, rà thật chậm ngoài lỗ. Sự cương cứng, sư mơn trớn đã làm Lý say đến tột độ, và coi ông như một vị thánh ban phúc cho nàng… nàng phó thác, nàng đón nhận như một con chiên ngoan đạo, chân nàng bỗng dạng ra lớn hơn để đón thanh gươm của chàng… nhưng…
– Ơ kìa, sao anh lại ngưng?
Nàng nũng nịu hỏi. Ông không trả lời, cu cứ để hời ngay chim vợ, miệng liếm đầu vú vợ, lúc mạnh, lúc nhẹ… người Lý bỗng quằn quại, hơi thở dồn dập, nàng bỗng thật tình tứ…
– Anh, em thương anh lắm, anh đừng bỏ em nha.
Ông ngất ngây nghe tiếng vợ trẻ thì thầm, và bỗng nhiên thúc thật mạnh vào lồn vợ, Lý thét ngất vì đau trong khi chàng nện cặc thật mạnh lồn vợ…
Nhưng lạ thay, cái đau chỉ trong giây chốc… thay thế vào đó là niềm sướng dâng tràn. Ông – một người có nhiều kinh nghiệm trong gối chăn do vậy chuyện kéo dài cuộc chơi không có gì là khó. Lúc tấn, lúc lùi, ông đã làm Lý điên lên. Đôi khi ông ngưng hẳn, để vờn vợ, Lý non tay ấn, nên miệng cứ thì thào:
– Nữa đi anh.
Ông đâu phải là “dân thường” nên chọc ghẹo vợ:
– Sao hôm qua lúc rước dâu, em khóc?
– Em sợ.
– Sợ gì.
– Sợ anh hành hạ em…
Chưa dứt lời, cu ông đã nện sâu vào chim vợ
– Hành hạ như vậy hả?
Nàng mắc cỡ.
– Em đâu biết là lấy chồng sướng đến vậy…
Và cứ thế, những trận bão cứ ùn ùn xoáy quanh lỗ lồn của nàng, tiếng chóp chép, nhọp nhẹp vang vọng khắp phòng…
Cô bé 16 thuở nào giờ đã thành bà Hai, sau hai đêm trong vòng tay ông Hoàng, Lý đã biết cách làm ông sướng, làm ông cương, không những thế, nàng còn biết cách thổi, thổi rất giỏi nữa là khác.
Mỗi ngày, ông thức dậy trong vòng tay của Lý, nàng tự tay tắm, lau người và chăm sóc chồng, sau đó, ông ra tổng hội làm việc tới trưa về là quây quần bên vợ bé cho tới tối.
Trưa nào cũng vậy, Lý thấp thỏm chờ chồng, nàng không ngờ mình lại thương ông đến thế, nghĩ tới hôm cưới mà xấu hổ, mỗi lần cùng ông thắp nhang, tay nắm, đầu chào là nàng cứ đỏ rần mặt lên: “ai đời, chồng mình lại già đến thế!”. Nhưng sau hôm động phòng, nàng lại thấy thương ông hơn bao giờ hết. Nàng nguyện sẽ hết lòng lo cho chồng va gia đình chồng. Biết vợ trẻ cưng mình nên mỗi trưa, khi về tới nhà là ông cứ để nguyên giày dép mà nằm dài lên giường để hưởng những giấy phút thần tiên của cô vợ 16 dành cho.