Tiến nín thở. Lá bài cuối cùng đã được phát ra. Cù lủng, không phải là nhỏ lắm. Thằng Dũng có vẻ đắc chí. Bài nó có thể là thùng. Nhưng thằng ma giáo này thường làm bộ hô hào thôi. Thằng Bình chỉ có đôi già là cao. Thằng Hưng đã gác bài từ lá thứ tư. Phen này hốt bạc, Tiến nghĩ thầm.
– Mười nghìn đô. Dũng tố.
– Mày tự đánh đi. Bình vất bài rồi xoay qua ôm Thúy, con bé phục vụ đằng sau. Con này có vẻ là nai tơ mới vào nghề, mặt mày cứ xoe ra ngơ ngác. Bình vục mặt vào bộ ngực của Thúy mà hít hà. Ngực con gái mới lớn có khác, vừa săn chắc vừa thơm tho, da thịt thì mịn màng như nhung.
– Tao theo, và thêm ba mươi nghìn nữa. Tiến nói.
Thúy giật thót cả người. Cả đời nó cũng chưa thấy số tiền lớn đến như vậy. Vô tình nó chao tay làm tách trà nóng đổ vào chân Bình.
– Con đĩ, mày làm gì thế này. Có lau ngay cho ông thì bảo. Bình nói như hét vào mặt Thúy.
– Đừng cho nó lau bằng tay – Hưng phụ họa – quỳ xuống mà liếm cho ông anh để chuộc lỗi, mau.
Thúy vội quỳ xuống. Quy luật ở đây là vậy. Khách hàng là thượng đế, theo đúng nghĩa đen trần trụi. Trước khi vào phòng, chị Trinh đã răn đe nó như thế “Ngoan ngoãn, làm đúng theo lời các anh ấy thì một đêm làm đủ đóng tiền học cả năm em à. Còn nếu không …”. Nó không dám nghĩ đến.
Thúy rụt rè thè lưỡi liếm nhẹ vào chân Bình. Đôi chân ít ra nắng, hôm nay lại mặc quần short, da trắng bệch và lông xoăn tít. Thúy nghe lợm giọng, nhưng cố gắng kìm lại. Nó biết chỉ một cái ọe sai chỗ thì hậu quả sẽ đến với nó. Đám người này chuyện gì cũng có thể làm.
– Mau lên, mày định nằm vạ ở dưới đó à. Bình lớn tiếng.
– Làm tao mất cả tập trung – Dũng vừa càu nhàu vừa lấy chân đá vào người Thúy – Con này mới vào nghề à.
Thúy cúi đầu im lặng. Nước mắt nó đã chực trào ra. Quê nó năm nay mất mùa, cả vụ thu hoạch hè thu chỉ đủ đóng tiền cho hai em nó đang học cấp ba. Bố đã gọi điện ra bảo “Chị gái lớn rồi thì phải lo cho các em. Mày phải tự xoay sở lấy, con ạ.”. Ba triệu, làm sao kiếm nổi trong vòng vài tuần. Nó đã khóc hết nước mắt cho đến khi gặp Lan, nhỏ bạn cùng lớp.
– Chuyện vặt. Mày đẹp thế thì lo gì. Theo tao đi gặp cô Trinh. Công việc chỉ có rót nước, đưa khăn lạnh, cho mấy thằng dê xồm sờ mó một tí. Nhưng kiếm vài triệu một đêm. Bọn nó cán to, giàu sụ mày ạ.
Chị Trinh cũng đã nói như vậy, chỉ cần mặt quần lót đi lại vài tiếng là có cả một số tiền to. Nó nhắm mắt làm liều. Chỉ một lần thôi. Nó đâu phải thứ gái hư hỏng. Thằng bạn trai đeo đuổi cả năm trời, quan tâm đến thế, mới chỉ được sờ tay vào trong áo nó. Nó là hoa khôi của lớp, cao 1m65, tóc dài đen nhánh tương phản với làn da trắng muốt. Nó ngoan hiền có tiếng.
Vậy mà hôm nay nó đang quỳ mọp dưới chân một ông đáng tuổi chú nó, trên người chỉ độc mỗi cái quần đùi, bụng phệ run run theo mỗi lời nói. Giá như bây giờ chạy ra ngoài được, nó cũng chạy liền. Nhưng cửa phòng đã khóa. Bên ngoài là một đám mặt rô hung tợn. Vận mệnh nó tùy thuộc vào cái hứng của đám người này. Nó biết vậy.
– Thôi kệ nó đi, đừng lăn tăn – Tiến nói – mày không theo thì bỏ bài cho nhanh, còn sang ván khác.
– Ấy chớ, ông anh đừng vội. Bài em không vừa. Mà ông anh có dám cược lớn không cơ chứ? – Dũng ỡm ờ.
– Lớn là bao nhiêu?
Tiền cược trên bàn hiện giờ đã hơn một trăm nghìn đô, Tiến nghĩ bụng, không lẽ mày dám tố hết.
– Tố hết – Dũng nói – ai thua tuột quần giải đen. Có anh em làm chứng.
Nó đang nồ mình, Tiến nghĩ.
Giải đen là gì, Thúy nghĩ.
Tiến cân nhắc. Cửa ăn tuy nhiều thật, nhưng tố hết có thể đi toi nửa triệu tờ xanh trong một ván. Có vẻ hơi liều lĩnh. Nhưng thằng Dũng này nổi tiếng ma giáo. Có thể nó chẳng có gì. Không theo thì còn mặt mũi nào ..
– Được. Tố hết, ai thua tuột quần. Có anh em làm chứng. Tiến gằn giọng.
Dũng vẫn lạnh tanh, nhếch mép cười:
– Hôm nay ông anh đen rồi.
Bàn tay điêu luyện lật con bài chủ ra, con chín, chín mười bồi đầm già. Thùng thắng hai đôi. Tiến trầm mặt, trán nổi gân xanh. Thằng này cao tay thật. Nó vờ nổi giận với con bé để đánh lạc hướng mình. Tiến nghiến răng đẩy đống tiền sang phía Dũng, nói như thở qua kẽ răng “Mày thắng rồi”.
Không khí quanh bàn trầm hẳn lại. Đây không phải lần đầu tiên canh bạc lớn đã khiến các con bạc ăn thua đủ mất bình tĩnh. Và cũng như mọi lần, chỉ có một cách giảm căng thẳng và duy trì “hòa khí” thôi. Hưng hô to:
– Giải đen, giải đen ..
Bình và Dũng phụ họa:
– Giải đen, giải đen ..
Tiến lầm lỳ tuột quần dài và cả quần lót ra. Cơn tức giận đã khiến Tiến cương cứng từ lúc nào. Bình đột nhiên túm hai tay Thúy bẻ quặt ra sau. Thúy chưa kịp phản ứng thì Hưng đã dùng hai ngón tay như gọng kìm sắt bóp miệng Thúy há to ra. Bàn tay có trên hai mươi năm thâm niên trong ngành hình sự, bóp vào đúng chỗ huyệt, miệng Thúy há to cứng đờ.
Tiến tọng ngay cả dương vật to cứng vào miệng Thúy đến cán, một tay túm tóc Thúy kéo sát vào. Đầu dương vật đã vào đến cổ họng, mùi khai cộng với sự ngạt thở làm Thúy muốn nôn. Nó ụ ọe mấy cái.
Bốp. Một cái tát như trời giáng của Tiến làm Thúy choáng váng xây xẩm cả mặt mày.
– Con đĩ. Mày nôn vào bùi ông thì ông bắt mày liếm hết.
Cơn giận đã làm Tiến hưng phấn tột độ. Tiến dùng cả hai tay túm lấy tóc Thúy, tọng dương vật dồn dập vào miệng Thúy. Thúy ú ớ, nhưng không có cách gì phản kháng lại. Hai tay Thúy vẫn bị Bình bẻ quặt ra sau, quai hàm vẫn bị Hưng bóp mạnh không thương tiếc. Thúy chỉ còn cách quỳ ngay đó, nước mắt nước mũi trào ra.
Dũng lặng lẽ thu dọn đống chiến lợi phẩm trên bàn, phủi bộ bài rơi xuống đất rồi nói:
– Các anh cho em nó lên bàn, để mọi người cùng thưởng thức.
Tiến rút dương vật ra khỏi miệng Thúy, túm tóc kéo mạnh lên bàn. Bình và Hưng mỗi người một bên giằng ngửa Thúy ra. Xoẹt, chiếc quần lót đã theo bàn tay mạnh bạo của Dũng biến mất. Trên người Thúy bây giờ không một mảnh vải, cả thân thể trắng muốt phơi ra trước những cặp mắt dâm dục của bốn con đực đầy thèm muốn.
Tiến sờ nhẹ vào chỗ kín của Thúy, giấu sau những sợi lông tơ loăn xoăn, mềm mại như làn da trẻ sơ sinh. Tiến gằn giọng:
– Hôm nay ông anh đen quá, mượn tạm chỗ này giải đen em nhá.
Thúy sợ điếng người. Tay chân nó đã bị hai người đàn ông to khỏe đè cứng. Cả người Thúy vắt ngang cái bàn nhỏ xíu. Mái tóc dài đen nhánh lõa xõa ở một bên bàn, cả phần dưới thân người tênh hênh ở cạnh bên kia. Thúy lắp bắp trong nước mắt:
– Con lạy các chú. Các chú tha cho con. Con còn nhỏ, phải đi học vừa nuôi các em.
– Hề hề .. không hề chi – Tiến nói – Sau đêm nay cô em nuôi được cả mấy đứa ấy chứ.
Tiến sấn tới, cạ nhẹ dương vật vào hạ bộ Thúy. Cảm giác thật nhẹ nhàng và êm ái. Dù sợ hãi, phản ứng sinh học tự nhiên làm cơ thể Thúy ứa ra một chút chất nhờn của phụ nữ. Thúy nấc lên vùng vẫy, cố gắng dùng toàn bộ sức lực con gái ít ỏi của mình để thoát khỏi vòng tay kềm kẹp của bốn người đàn ông to khỏe gấp đôi mình.
Sự vùng vẫy vô vọng của Thúy chỉ làm Tiến kích thích thêm. Một tay banh nhẹ hai mép âm hộ của Thúy, tay kia Tiến đưa dương vật đến ngay cửa xoáy nhẹ. Rồi không thêm một chút dạo đầu nào nữa, Tiến ấn mạnh vào.
– Á. Cứu con mẹ ơi …. Thúy gào lên thất thanh.
Âm hộ Thúy quá hẹp và không đủ trơn, nên Tiến chỉ vào được khoảng 3-4 phân. Cảm giác rát bỏng nhưng bó chặt làm Tiến muốn xuất tinh ngay tại chỗ. Tiến rút nhẹ đầu dương vật ra, một chút máu đỏ ra theo. Mụ chủ nói đúng, Tiến nghĩ thầm, con bé này còn trinh thật.
– Chúc mừng ông anh. Hôm nay được bóc tem hàng sinh viên nhé – Dũng vừa nhồi bóp ngực Thúy, vừa nham nhở nói.
– Chưa chắc, sinh viên thời nay khối đứa cao thủ lắm – Hưng góp vào – coi chừng nó vá đấy. Để em thử qua mới biết được.