“ Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời dì ghẻ mà thương con chồng”
Thằng Ngôn mất mẹ, cha nó lấy vợ khác. Người đàn bà cha nó đêm về còn trẻ, sắc đẹp trung bình, nhưng nhìn lâu duyên dáng. Năm đó hắn mười ba tuổi. Mẹ ghẻ ai thì hắn không biết chứ dì Phượng mẹ ghẻ nó thì không như sách vở xưa giờ xỉ xỏ nói toàn chuyện tàn ác.
Từ chuyện Tấm Cám đến chuyện Công Chúa Lọ Lem đều dành cho bà mẹ ghẻ rất nhiều tai tiếng về sự ác tâm. Còn dì Phượng thì trái lại thương yêu nó như con, mà còn hơn con bình thường. Tuy dì Phương sắc đẹp trung bình nhưng trời lại cho dì có thân hình nẩy nở vẹn toàn. Với lại bây giờ phấn son đủ loại, khi dì diện vào thì không thua ai. Cha hắn mê dì Phượng nên không rời nữa bước.
Rồi thời cơ may mắn gia đình hắn được đi Mỹ trong diện bảo lãnh anh em, thằng Ngôn vì có trình độ khá nên theo đuổi việc học không đến nổi khó khăn. Nhưng có điều đau khổ là cha hắn, sau một thời gian ở Mỹ lại bị tai nạn mất đi bất thần làm thành cú xốc quá mạnh cho gia đình. Ngôn quyết định bỏ học đi làm, dì Phượng khuyên răn nhưng không được.
Nhờ tính cần cù siêng năn nên sau thời gian học và làm nail dì Phượng mở tiệm. Tiệm của dì càng ngày càng khấm khá còn dì thì càng ngày càng đẹp. Có một ông Mỹ già khá giàu mê đeo đuổi, sau hai người lấy nhau. Tuy dì có chồng khác Ngôn vẫn ở chung với dì Phượng và dì vẫn lo cho hắn đầy đủ, trái lại Ngôn thương yêu dì Phượng hết mực.
Từ lúc biết dì Phượng tới giờ, không hiểu sao mỗi lần nhìn dì Phượng Ngôn đều có ấn tượng vể dục tình, bao lần nó xua đuổi ý nghĩ xấu xa nhưng không bỏ được. Cũng có thể dì Phượng có thàn hình sexy và mặc đồ gợi cảm. Từ lúc dì lấy cha nó.
Ngôn cũng đã có nhiều lần lén nhìn di Phượng tắm, mặc dầu không thấy rõ những cũng thấy mờ mờ hình tam giác đen giữa háng và tấm thân trắng nuột cân đối là hắn phải thủ dâm, rồi đến khi định cư ở Mỹ, tiệp cận với giới thế giới tự do tây phương dì còn gợi cảm hơn nữa. Sau nầy mỗi lần nhà vắng chỉ có Ngôn và dì hắn để ý dì còn mặc đồ khiêu gợi hơn những lần có ông chồng Mỹ bên cạnh, nhất là những chiếc quần thun ngắn bó sát nhìn thật gợi cảm, dì Phượng mặc đi lại trước con mắt của Ngôn như khoe của không ngượng ngập.
Có một hôm Ngôn trời trưa nóng đang ngồi coi tv dưới phòng khách thì dì Phượng xuống. Trong con mắt của Ngôn hắn ngạc nhiên tột bực vì dì Phương mặc một cái quần lót mong manh màu đỏ thấy cả bên trong, Hắn ngập ngừng quay đi chỗ khác. Nhưng dì Phượng tỉnh bơ tới trước mặt hắn hỏi:
“A! lão Bob đi đâu rồi Ngôn?”
Người đàn bà đứng sát trước mặt Ngôn không nhìn không đuợc. Hắn thấy rõ hai mu và hang long phồng lên bên trong. Ngôn lung túng”
“A! thưa!…a! mà con không biết!”
Dì Phượng thản n ngồi xuống gần hắn vừa nhìn tv vừa nói:
“Trời mới vào tháng bảy mà nóng dữ”
Thật ra nhà có máy lạnh cả nhà nhưng dì không mở. Dì ngồigần mùi nước hoa phảng phất thiệt là khiêu gợi và khiêu khích thằng nhỏ.
Rồi dì Phượng lại để đôi chân trên bắp vế của Ngôn nói:
“Ngôn thấy cần dì cạo lông chân không?!”
Ngôn quýnh lên, tâm hồn hắn bấn loạn không biết trả lời sao. Dì Phương nhìn Ngôn cười rồi rụt chân lại. Dì đứng lên đi xuống nhà bếp. Phiá trên di mặc chiếc áo lụa nhỏ hai đôi vú tó tưng lên trong áo nhìn hấp dẫn vô tả. Giống như dì giả lơ không biết Ngôn là giống đực đang lớn nhìn người đàn bà trưởng thành gần như ở truồng phơi của trước mặt. Thật ra dì Phượng biết rõ, nhưng từ khi người con chồng cũ càng ngày càng phát tướng vạm vỡ vai u bắp thịt, dì đã yêu thương săn sóc từ hồi nhỏ cho đến bây giờ, nên không ai biết trong đầu Phượng có những thầm kín không tỏ cùng ai.
Buổi chiều trên đường phố đông người, vợ chồng Phượng và Ngôn tung tăng đi vào mua sắm trong một sopping mall lớn. Nhìn họ thật vui tươi. Lão Bob thật hạnh phúc nhìn Phượng và Và Ngôn nắm tay dẫn vào một cửa hàng bán đồ thể thao. Ngôn thích thể thao nên Phượng ưa mua những quần áo thể thao gắn nhản hiệu đội banh nổi tiếng cho hắn. Trong cái quần thun màu trắng nhạt bó cứng những đường vòng u giữa háng của dì Phượng làm ngôn rạo rực cả người.
Đàn bà khiêu gợi đàn ông từ quần áo của mình, huống chi Phượng lại ưa khoe ra trước mặt. Không phải Ngôn mà tất cả đàn ông khác cũng phải liếc nhìn. Có lần ông Bob nói: “ Em mặc đồ như vậy chỉ tổ làm chết đàn ông!” Phượng cười va vào chồng nói: “Anh có chết không?” Bob cười lớn nói: “Anh chết từ lâu rồi!”nhưng có điều ông không nghi ngờ gì giữa Ngôn và Phượng.
Giữa khuya đang ngủ Ngôn cảm giác có người nằm trên giường mình, rồi bàn tay lùa vào quần hắn, trong cơn mơ màng dương vật hắn cương cứng, bóng người choàng lên trên người hắn. Cảm giác bùng lên dữ dội khi dương vật hắn được bàn tay cầm đâm sâu vào một nơi tuyệt thú nhất trần đời. Ngôn chơi vơi, chơi vơi. rồi sung sướng rồi bùng lên tuyệt đỉnh, từ nơi đầu khấc búng ra cơn cực khoái ào ào. Bóng người buông ra rồi nhẹ nhàng lăn xuống ra khỏi phòng. Ngôn bậc thức dậy mở mắt như đang chìm vào giấc mơ tuyệt thú, tay hắn mò vào dưới dương vật vẫn còn cứng và cảm nhận chất ướt vẫn ẩm ướt trên đầu dương dương vật. Nhất là mùi nước hoa quen thuộc phảng phất lên mủi, hắn chợt gọi nhỏ: “Dì Phượng…”
Thức dậy sau một đêm mộng mị, Ngôn xuống lầu nhìn thấy dì Phượng đang loay hoay trong phòng kitchen, trong cái quần jean bó cứng dì thường mặc ở nhà, hôm nay trước mặt Ngôn, trông hấp dẫn hẳn lên gấp bội. Ngôn lặng lẻ đến sau lưng, nghe tiếng động dì Phượng quay lại, khi nhìn thấy Ngôn dì nhoẳn miệng cười nói:
“Ngôn ăn gì không dì làm cho”
Khuôn mặt dì tươi tỉnh dịu dàng bình thường như mọi khi, Ngôn cười khẻ nói:
“Dì cho ăn gì cũng được!”
Dì cũng cười nhẹ theo, rồi nói:
“Ăn hotdog kẹp bánh mì nha!”
“Vâng! Cám ơn dì!”
Mùi thơm quen thuộc cuả đêm hồi hôm phảng phất ngang mủi Ngôn làm hắn hưng phấn bội thường. Khi dì Phượng để xuống bàn đĩa có hotdog Ngôn nhìn thấy đôi vú to của dì căng cao thật gợi cảm trước mắt. Chợt câu nói của dì làm Ngôn bấn loạn:
“Bộ chưa nhìn thấy vú đàn bà à!?”
Hắn nhìn dì không nói, dì quay lưng đi vừa nói:
“Uống cà phê nha!”
Lần nầy ngang tầm mắt trong chiếc quần Jean của dì bó sát làm mắt Ngôn xốn xáng khi dì đêm cà phê lại đứng trước mặt hắn nói:
“Cà phê loại mới thử coi!”
Ngôn thấy cái vùng u giữa háng dì trước mặt làm hắn ngây ngất, dì cười quây đi nói nhẹ:
“Có thích không?”
Ngôn ấm ớ:
“Cám ơn … dì…thích lắm!”
Vừa lúc đó ông Bob cũng vừa xuống tới. Họ vừa ăn sáng vừa tán dóc sáng thứ bảy. Nhưng…có một điều không ngờ dưới gầm bàn, bày tay của Ngôn đưa qua để trên bắpvế của dì Phượng. Hắn vút nhè nhẹ rồi rà lên tới háng. Dì nhìn qua Ngôn, không ngờ thằng nhỏ to gan lớn mật. Bàn tay hắn mạnh bạo bóp vào giữa háng trong lúc hắn vẫn nói chuyện với ông Bob mặt tỉnh rụi. Dì Phượng dạng chân ra như đồng lõa.
Khuôn mặt dì đổi hồng duyên dáng. Ông Bob chợt đứng dậy đi lại lấy thêm cà phê, khi ông trở lại đánh rơi cái muỗng xuống thảm vừa đúng lúc Ngôn rụt bàn tay lại. Dì Phương và Ngôn nhìn nhau cười như một tội phạm vừa tránh kịp cuộc đuổi bắt. Ông Bob rủ mọi người đi câu cá. Tất cả đồng ý. Dì Phuợng sửa soạn tất cả thức ăn trưa và rượu rồi mọi người lên xe đi đến một dòng sông cách nhà xa một tiếng.
Họ đã đến đây vài lần. Dòng sông nhìn hoang dã nhưng rất đẹp. Đi câu chỉ là cách tiêu khiển thú vị cho gia đình. Ông Bob thì không thích cá có xương, ở đây toàn loại cá rô mà Dì Phượng và Ngôn rất thích. Lúc trước đi câu Ngôn thường theo ông Bob xuống câu chung, nhưng lần nầy hắn nướng ở lại gần một tàn cây to vắng dưới gốc cây dì Phượng bày biện thức ăn. Khi Bob đã đi xa chỉ còn Phượng và Ngôn nên họ rủ nhau tung tăng.