Giới thiệu một chút về bản thân, tôi là Phong, 29 tuổi, thăng chức đến giám đốc của một công ty nước ngoài. Có nhà có xe, vợ con đề huề, gia đình hạnh phúc.
Vợ tôi tên là Bích Thuyền, 27 tuổi, học tới thạc sĩ và giờ đang làm ở một công ty thiết kế danh tiếng. Phải nói rằng tôi cực kỳ may mắn khi vừa lấy được em, một người vừa đẹp vừa ngoan, dáng dong dỏng cao, da trắng, tóc đen không hề có dấu hiệu của nhuộm màu cho sành điệu.
Thuyền như một hoa khôi ở công ty, không ai sánh bằng. Bên ngoài lúc nào cũng truyền thống, có phần bảo thủ, sống với cung cách gia giáo, trí thức, lễ nghĩa vẹn toàn.
Hôm nay, ba của tôi từ quê Cà Mau lên chơi. Nhà tôi ở tận Năm Căn, chạy một chút là ra đến mũi Cà Mau, tận cùng tổ quốc. Năm tôi lên 5, mẹ mất, ông ở vậy nuôi tôi khôn lớn. Tôi đi học và đi làm trên Sài Gòn rồi, một mình ông thui thủi ở quê chưa một lời ca thán hay buồn phiền.
Đêm hôm trước, tôi và Thuyền bàn bạc với nhau, lần này nhất quyết phải giữ ba ở lại, không cho ba về quê nữa. Một phần để tiện bề chăm sóc, trong lúc rảnh rỗi ba có thể đưa con gái của tôi đi chơi. Thành thực mà nói, số lần ba gặp vợ con tôi chưa đếm hết 10 đầu ngón tay. Mỗi năm về một lần vài ngày dịp Tết, con gái 3 tuổi Mây Mây của tôi cũng gặp ông nội vỏn vẹn 3 lần.
Sáng sớm, Thuyền đã dặn tôi đón ba ở bến xe, em là người hiếu thuận, hết lòng vì gia đình, nên chăm lo từng li từng tí. Tôi không quên nhiệm vụ, nhưng nàng luôn nhắc cho yên tâm. Đón ba từ bến xe về, ba mẹ vợ của tôi cũng vừa đến nhà. Hôm nay nhà đông vui náo nhiệt, như một buổi họp mặt đầy đủ hai bên gia đình.
“Ăn đi anh sui, đừng câu nệ gì cả! Nơi này từ giờ cứ xem là nhà của anh sui là được!” Ba vợ nâng ly rượu, mời ba tôi đang ngồi đối diện và nói.
“Không không, tui không ngại đâu anh sui haha! Mọi người ăn đi!” Ba tôi nói kiểu dân quê nhưng tay vẫn chưa cầm đũa.
“Ba ngồi xe cả ngày rồi, trên đường cũng không ăn gì, ba ăn cái móng giò này đi, món ba thích nhất đó!” Tôi nói rồi liền gắp một cái móng giò để vào chén của ba.
Ăn được một lát, mẹ vợ nói: “Anh sui, không biết mấy món này có hợp khẩu vị không?” “Ngon lắm, vừa miệng lắm chị sui” ba tôi vội vàng đáp lời.
“Anh sui, vô một ly nữa anh sui!” Ba vợ lúc này nhấc ly rượu lên mời ba tôi. Tửu lượng của ba vợ tôi không cao, nhưng rất vui vẻ và uống theo kiểu ‘không say không về’. Còn ba tôi khỏi phải nói, dân Cà Mau chính cống, lại thuộc tầng lớp nông dân quen nhậu rượu. Về Cà Mau quê tôi, kết bạn dễ nhất là trên bàn nhậu.
Ba vợ biết rõ, nhưng trong cơn ngà ngà say, máu anh hùng nổi lên và không chịu thua kém. Mẹ vợ cũng không nói gì, có thể lâu ngày mới có một bữa vui, nên bà không ra sức ngăn cản. Chỉ có Thuyền lo lắng cho sức khỏe của ông.
“Chồng ơi, ba em sắp chịu hết nổi rồi, anh uống đỡ cho ba em đi!” Thuyền vừa nói khẽ với tôi, vừa đưa tay kéo vạt quần tôi.
“Thuyền, con rót ly nước trà thay rượu mời anh sui đi! Con và Phong cưới nhau đã lâu nhưng được mấy lần gặp ba chồng, mời một ly đi con.” Mẹ vợ tôi nói, chắc bà cũng muốn ngắt nhịp châm tửu của ba vợ, ông có vẻ không ổn rồi.
Thuyền liền rót một ly, đứng bưng lên nói với ba tôi: “Ba, con mời ba một ly, ba cứ tự nhiên, chúng ta đều là người trong nhà cả!” Vợ tôi nói xong liền uống cạn ly và cúi đầu một chút, vô cùng lễ phép.
“Anh sui, ly trà con dâu mời, anh cũng uống lại đi chứ hả!” Ba vợ sắp quắc cần câu vẫn cười ha hả và nói với ba tôi.
“Anh sui, không cần uống cũng được, đừng nghe lời ổng nói!” Mẹ vợ tôi nói tiếp lời, như có vẻ ái ngại vì chồng mình nói quá trớn. “Ba đừng câu nệ chuyện này nha!” Vợ tôi nói theo một câu nữa.
“Đâu, ông sui nói đúng, con dâu đã mời thì ba làm sao tránh né được!” Ba tôi rót một ly đầy, hớp một phát hết sạch, mặt vẫn tỉnh như chưa từng uống nãy giờ. Quả là tửu lượng mạnh có tiếng trong vùng.
Mọi người vui vẻ nói chuyện, ăn uống xong, mẹ vợ và Thuyền dọn dẹp vào phòng bếp. Tôi ra phòng khách ngồi nói chuyện với hai người cha của đời mình.
“Anh sui, sau này buồn buồn có thể tìm tui, chúng ta đi công viên đi tản bộ một chút, nói chuyện phiếm cho vui.” Ba vợ mở lời. “Anh sui, nếu sau này ở lại đây thì tui nhất định phải tìm anh rồi!” Ba tôi đáp lời.
“Ba vẫn còn ý định về quê sống hả ba?”Tôi nghe xong lời của ba có chút buồn, thật vất vả thuyết phục ba lên đây, giờ ba lại muốn trở về quê sao? “Ba nói là thời gian sau, còn giờ nếu ở đây không quen thì ba chắc chắn phải về dưới rồi!” Ba tôi trả lời.
“Anh sui lần này không cần nghĩ đến chuyện về quê rồi, tui nghĩ Phong và Thuyền sẽ không để anh về quê đâu. Anh sui yên tâm ở lại, có tui bầu bạn cũng vui mà?” Lúc này ba vợ tiếp lời cho tôi.
“Anh sui đừng suy nghĩ nhiều, mọi người đều muốn anh ở lại đây mà!” Lúc này mẹ vợ cũng đã dọn dẹp trong bếp xong, đi ra nói thêm một câu.
“Cảm ơn ý tốt của mọi người, nhưng mà cảm thấy ở đây không tiện, có thể nào thuê một chỗ cho tui ở lại không?” Ba tôi đột nhiên đưa ra ý kiến khiến mọi người bất ngờ.
“Anh sui nói vậy thì tui buồn đó? Nhà mình sao không ở, sao phải ở bên ngoài thuê phòng, người khác biết được còn tưởng con trai con dâu đuổi anh sui ra ngoài, rồi mặt mũi của 2 vợ chồng nó để ở đâu? Chính tui cũng không hài lòng đâu anh sui à.” Ba vợ dù say nhưng nói ra một câu chí lý.
“Anh sui, tui không có ý đó đâu” Ba tôi có vẻ ngại ngùng nói. “Ba cứ ở lại rồi tính sau!” Tôi thấy ba có vẻ khó nói, liền đỡ lời để mọi người bớt căng thẳng. Mọi việc để suy nghĩ thật kỹ rồi tính sau.
Lúc này ba vợ còn muốn nói điều gì, nhưng bị mẹ vợ ngăn lại: “Ông ơi, anh sui đi xe đường dài chắc là mệt rồi, chúng ta về nhà trước, để anh sui nghỉ ngơi!” Mẹ vợ là một người vô cùng thông minh, cũng cảm thấy ba tôi khó xử, nói xong liền kéo ba vợ ra về.
Tôi và Thuyền đưa ba mẹ vợ ra đợi thang máy rồi quay trở lại vào nhà. “Ba, phòng của ba đã được dọn dẹp xong rồi, nếu cảm thấy mệt thì ba về phòng nghỉ trước đi ạ!” Vợ tôi ngồi đối diện ba ở phòng khách và nói.
“Được rồi, ba đúng là cảm thấy có chút mệt mỏi, về phòng nghỉ trước đây!” Ba nói xong liền đi về phòng và đóng cửa lại “Chồng, vừa nãy em dỗ cho bé Mây ngủ, nghe thấy ba nói ra ngoài thuê phòng, là sao vậy?” Thuyền đợi ba trở về phòng mới hỏi tôi.
“Vợ à, anh cũng không biết sao, em cứ vào dỗ con gái ngủ cho say, anh sẽ vào phòng ba hỏi rõ.” Đứng ở cửa phòng ba, nhẹ nhàng gõ cửa một cái: “Ba…” “Cửa không có khóa, con vào đi” Giọng của ba từ trong phòng vọng ra.
Mở cửa vào phòng của ba liền nghe mùi thuốc lá, ba còn không nằm trên giường nghỉ ngơi, mà là đang ngồi ở mép giường hút thuốc, tôi vội vàng đóng cửa, không muốn đem mùi thuốc lá từ trong phòng truyền ra hành lang. Vợ tôi rất ghét mùi thuốc lá, tôi vội vàng đi tới mở cửa sổ cho thoáng.
Muốn nói ba không thể hút thuốc trong phòng, nhưng lại ngượng ngùng mở miệng, bản thân ba luôn nói ở không quen nơi này, chính mình mà cản ba hút thuốc, vậy thì càng ở không quen rồi, tôi nhẹ nhàng nói với ba: “Ba, về sau nếu hút thuốc, ba mở cửa sổ ra!” “Ừ, ba biết rồi, con lại đây ngồi, ba có chuyện muốn nói!” Ba nói xong liền chỉ chỉ bên giường.
Tôi liền đi qua ngồi cạnh ba: “Ba, nếu cảm thấy mệt, có chuyện gì ngày mai nói cũng được!” “Ba không cảm thấy mệt!” Ba nói với tôi. “Vậy là tốt rồi, Ba có gì cứ nói đi!”
“Chắc ba phải về dưới quê ở rồi!” Ba nói với tôi bằng nét mặt nghiêm túc.
Tôi nghe xong hoảng sợ, liền vội vàng hỏi: “Sao vậy ba?” “Cũng không có gì, ba cảm thấy ở nơi này không tiện, làm hai đứa không thoải mái!” “Sao ba nói vậy, có cái gì không tiện à?”.