Tuấn và Huyền cưới nhau ít lâu sau khi Tuấn tốt nghiệp đại học Sài Gòn. Hai vợ chồng dành dụm tiền mua được một căn nhà nhỏ nằm không xa Tuấn tâm thành phố, tiện cho việc Huyền đi dạy học ở một trường nhỏ.
Sau một thời gian làm việc, Tuấn được ông chủ gọi tới văn phòng, “anh làm việc rất có năng lực, chúng tôi tin tưởng anh và muốn giao cho anh theo dõi công trình của hãng ở Đà Lạt một năm. Nếu anh đồng ý, anh sẽ được tăng 25% lương”. Tuấn rất mừng nhưng còn lo ngại, không biết anh đi vắng thì ai có thể giúp vợ anh làm những việc nặng trong gia đình. Khi Tuấn nói chuyện với Huyền việc anh sẽ đi Đà Lạt và chỉ về nhà vào ngày nghỉ cuối tuần, Huyền rất mừng cho chồng và gạt đi những lo ngại của Tuấn, “em ở nhà có thể lo được mọi chuyện, anh cứ yên tâm, em đâu còn nhỏ nữa đâu, hơn nữa chúng mình có thể đón ba anh ra đây”.
Ba của Tuấn sống một mình ở Phan Rang bằng nghề làm ruộng mướn. Mọi người trong làng gọi ông ta là ông Hưng, một cái tên cũng sần sùi, xù xì như ông ta vậỵ Huyền cũng mới chỉ gặp ba Tuấn có một lần trong đám cướị Ba má cô đều đã chết trong một vụ tai nạn xe hơi, do vậy cô cũng muốn biết thêm về gia đình chồng của cô.
Từ hôm ông Hưng ra ở với Tuấn và Huyền, ông rất chăm chỉ gánh nước, dọn dẹp nhà cửa vườn tược, cắt cỏ và chăm sóc mấy cây hoa ngoài vườn. Thỉnh thoảng ông Hưng còn mang quần áo bẩn của Tuấn và Huyền ra giặt. Thấy ông Tuấn có vẻ hiền lành, cô con dâu cũng ưng ý lắm, có vẻ quấn quýt với ông Hưng hơn mỗi khi chồng cô phải đi xạ.
Một hôm ông Hưng vừa gánh nước đổ vào cái bể chứa nước sau nhà, bỗng nghe thấy tiếng ai ngã trong nhà. Ông vội vàng chạy vào nhà, thì thấy Huyền đang nằm sóng sượt trên nền nhà, hai mắt nhắm nghiền.
“Con có sao không?” – Ông Hưng vội nâng Huyền lên.
“Con chỉ bị chóng mặt thôi, chắc con bị trúng gió” – Huyền vẫn nhắm mắt – “Bố gọi điện cho trường báo với họ hôm nay con nghỉ ốm.”
Ông Hưng ôm vai dìu con dâu vào phòng riêng của hai vợ chồng cô. Khi này ông mới cảm nhận thấy mùi hương thơm tỏa ra từ da thịt Huyền. Bả vai mềm mại nằm gọn trong bàn tay xù xì, chai sạm của ông. Bao lâu nay, ông không được hưởng cái mềm mại, yêu kiều của một người đàn bà. Bộ ngực cô Huyền phập phồng sau làn áo mỏng, để lộ ra chút viền ngực và một khoảng áo lót trắng.
Ngực Huyền không to mà nhô cao lên, tròn trịa đủ để một người đàn ông khỏi phải chết khát khi đi qua sa mạc. Ông Hưng vội đặt Huyền xuống giường, “để ba đi lấy chai dầu cạo gió cho con”. Ông vội đi về phòng mình, chẳng kịp đóng cửa, kéo con cu đang cứng ngắc ra khỏi quần mà xóc. Cu của ông Hưng dài và cong như một quả chuối, đầy những vết sẹo ngang dọc.
Từ những vết sẹo đó nổi lên những u thịt sần sùi và cháy đen trông thật khủng khiếp. Ông Hưng cứ đứng đó mà kéo tuột cả da cu ông xuống đỏ hỏn, vừa xóc ông vừa rên hừ hừ, hình ảnh vợ thằng con trai ông nằm trên giường cứ xiết lấy ông. Bỗng ông rùng mình, tay càng miết mạnh nơi đầu cu hơn, từ đó một làn nước trắng nhờ nhờ tanh tanh phụt ra, xối ra thành luồng, bắn dính cả lên tường. Xong cơn khát, ông vơ chai dầu qua bên phòng tìm Huyền.
“Con thấy ra sao?” – Ông hỏi mà mắt không dám nhìn thẳng vào đứa con gái đang nằm trên giường, ông cảm thấy ông có lỗi.
“Con cũng đã đỡ nhiều rồi, ba ạ” – Huyền vẫn nhắm mắt.
“Để ba cạo gió là con sẽ khỏi liền à”. Ông xoa dầu cho Huyền, cái cổ mềm mại, thon thả của cô run run dưới cái xoa bóp của ông Hưng. Ông cũng cảm nhận được sự trẻ Tuấn của cô qua làn da mà lúc này ông mới có dịp ngắm nhìn nó thật kỹ và vuốt ve nó. Ông nuốt nước bọt, mắt nhìn đi nơi khác. Nhưng ông không vượt qua nổi cái bản năng đơn giản nhất, ông cũng là một con đực giống như tất cả những con đực khác. Cu ông lại ngóc lên sừng sững trong quần làm ông thấy thật khó chịu, may mà Huyền vẫn đang nhắm mắt. Tay ông run run xoa hai bên mang tai Huyền, miệng khô khốc và nước trong cu lại rỉ ra.
…
Thời đó ông Hưng chỉ là một thằng làm thuê trong làng, không cha không mẹ, không một xu dính túi, hàng ngày lấy sức vóc trâu ngựa đi cày thuê, cuốc mướn để nuôi miệng mà cả làng thường gọi “thằng Hưng”. Cụ lý trưởng của làng có bốn người vợ, trong số đó có cô thứ tư chỉ bằng tuổi thằng con trai cả của cụ lý. Nếu kể tới sắc đẹp thì cô Hương là người đẹp nhất làng, có đôi mắt lẳng lơi đưa tình và đĩ thõa. Cô còn trẻ, đang ở độ sung sức, hừng hực mỗi khi làm tình mà cụ lý thì đã sáu mươi, ở cái tuổi mà cụ chỉ còn có thể thỏa mãn cô giỏi lắm mỗi tháng đôi lần.
Mỗi khi chơi cô Hương thì cụ lý đều phải ngậm sâm, thế nhưng cu cụ cũng vẫn chỉ trụ được không quá mười phút là mềm xèo ra. Chẳng thế mà khi cô Hương gặp thằng Hưng đang gánh thóc vào kho thì cô đã thèm khát nó ngay. Tay và chân nó cuồn cuộn bắp thịt, gân guốc, lại thêm cái cặc lủng lẳng trong cái quần đùi rách – nghĩ tới đó thôi là cô Hương đã tứa nước dãi thòm thèm.
“Thằng Hưng, tối nay mày ở lại dọn kho rơm cho cụ lý, tao sẽ cho mày ăn và trả tiền thêm cho mày” – hôm nay cụ lý sang làng bên đánh bài, nên công việc giao lại cho cô Hương. Thằng Hưng mừng quýnh, nó sẽ có thêm tiền và sẽ được ăn uống nữa.
Thằng Hưng dọn xong kho rơm thì trời cũng tối mịt, nó không dám bước chân lên nhà để gọi cô Hương xuống kiểm tra kho và trả tiền cho nó. À, cô Hương kia rồi, cô mặc một cái yếm mỏng trông thật mát mắt. Cô bắt thằng Hưng cầm đèn dầu đi cùng cô vào kho rơm để cô kiểm tra. Cô đang cúi xuống kiểm tra đống rơm, bỗng cái yếm của cô tụt ra, thằng Hưng như bị lóa mắt bởi hai tòa thiên nhiên lồ lộ. Hai chân nó bủn rủn bước không nổi nữa, mắt nó gắn chặt vào cặp vú cô Hương. Khuôn mặt Hương lúc đó đầy khêu gợi, vú cô như hai trái đào phập phồng đầy lửa dục dưới bóng đèn dầu, hai núm vú nâu săn lại dưới hơi sương đêm.
Cô Hương không hề ngượng ngùng, cầm tay Hưng đặt lên ngực cô. Tội nghiệp thằng Hưng đã bao giờ được bóp vú đàn bà đâu mà biết cô Hương muốn gì, nó rúm người lại, định chạy ra khỏi kho rơm.
“Nếu mày chạy, tao sẽ thưa với cụ lý là mày dẫn tao vào kho rơm và hiếp tao”. Nghe đến thế thằng Hưng đã hết cả hồn, cụ lý nổi tiếng hay ghen và ác sẽ không tha cho cái thằng không cha mẹ này đã cả gan ăn hiếp vợ cụ.
“Con lạy bà, xin bà… tha cho con, bà… bà… bảo gì con cũng xin làm theo” – thằng Hưng lắp bắp, thở không ra hơi. Cô quỳ xuống, tay cô Hương đã vọc vào quần thằng Hưng, cô lôi con cu nó ra, cái mà cô đã chiêm ngưỡng không biết của bao nhiêu thằng lọt qua tay cô, nhưng chưa lần nào cô thấy con cu nào dài và to như con cu này. Cô bỏ nó vào mồm mút lấy mút để cái mùi ngai ngái của thằng trai tân quyện với mùi cỏ đồng quê. Hương lột nốt tấm vải mong manh còn lại trên tấm thân nảy nở toàn ve. N của người đàn bà mới ngoài ba mươi, mông nở to, eo thắt lại, đôi chân thon dài trắng muốt của một người chưa hề biết tới đồng áng. Cô lấy lưỡi đánh vào hai hòn dái làm thằng Hưng giật nẩy người lên, cô dùng hàm răng ngọc ngà cạ cạ vào hai hòn dái.
Thằng Hưng ngạc nhiên thấy con cặc của nó dài dần ra, to dần lên, chưa ai nâng niu, chiều chuộng con cặc nó như cô Hương, chưa ai làm nó sung sướng thế cả. Người đàn bà đè nó ra, quay đầu xuống dưới háng nó mà mút lấy mút để con cặc nó, nước miếng của cô ứa ra hai mép chảy dọc theo con cặc đang cương dần lên. Đầu con cu bạnh ra, da quy đầu con cặc tụt xuống.
Dưới ánh đèn leo lắt, Hưng thấy âm hộ cô Hương phồng lên, hai mép tấy đỏ lên và từ cái lỗ nước rỉ ra thứ nước đùng đục. Bản năng cha mẹ thằng Hưng để lại cho nó trỗi dậy khi bị một con cái vờn, nó chồm lên vồ lấy cái mông trắng hếu của cô Hương, ghì mạnh mồm nó vào cái lỗ nhơ nhớp đó mà hút, mà liếm. Lưỡi nó thọc sâu vào âm hộ cô Hương, miết vào thành âm đạọ Cô Hương nẩy đít lên mấy lần, nước từ trong âm đạo tràn ra.