Dì Ng…
Gọi là dì cho vui miệng chứ dì nhỏ hơn tôi 2 tuổi. Gọi là dì vì mẹ của dì là em ruột của bà ngoại tôi, không biết đã qua cái ngưỡng 3 đời chưa nữa. Từ lâu, bà T (mẹ của dì Ng) cưới chồng chuyển lên Khu vực Tây Nguyên sống. Nên từ nhỏ, các bác biết con gái Đà Lạt, Lâm Đồng rồi đó, da trắng mà sáng. Từ nhỏ có gặp vài lần nhưng không ấn tượng, chứ cái hồi tôi thi đại học xong, biết kết quả là điểm thi cao chót vót nên bố mẹ thưởng cho chuyến đi phượt 1 mình. Không hiểu thế quái nào tôi lại chọn Đà Lạt là điểm du lịch.
Lên đó thì tôi phải ở nhà bà T thôi chứ ở nhà nghỉ thì sao đủ tiền. Nhưng lý do tôi chọn ở đây vì còn 1 mục đích khác. Dì Ng được bà T cất cử ra đón tôi ở sân bay, Nhìn Dì khác hẳn những gì trong trí nhớ của tôi. Dáng dì tuy chỉ tầm 1m6 nhưng được cái mặt dễ thương ưa nhìn, làn da trắng póc, ngực tuy có phần nhỏ (chắc cũng do dì đang ở tuổi dậy thì) khiến tôi có cảm tình ngay từ lần đầu gặp mặt. Xinh là thế mà không có người yêu mới buồn, nhưng lại cho tôi cảm giác có cơ hội nào đó.
Tôi là dân Miền Trung, dù nổi tiếng cái chịu sương chịu gió. Cứng cáp mấy thì đến chứ gặp cái khí hậu 3 mùa trong 1 ngày ở cái vùng miền núi thế này thì cũng phải đổ. Sau 2 ngày đầu đi chơi cùng gia đình bà, tôi đã ốm liệt giường, vậy là kế hoạch cho mấy ngày này phải bỏ thôi chứ biết sao được nữa.
Sau 1 ngày nằm ốm, tôi cũng khỏe hơn, nhưng vẫn chưa quen cái khí hậu lạnh ở đây.
Trưa hôm sau. Trời xui quỷ khiến kiểu gì, tôi đi xuống để đi vệ sinh thì thấy dì Ng đang tắm, nhà Dì có 1 phòng tắm duy nhất kết hợp với phòng vệ sinh thứ duy nhất che chắn là cánh cửa gỗ cũ kĩ nhưng chắc do nghĩ tôi vẫn còn chưa khỏe nên khi tắm, Dì chỉ khép hờ lại chứ không đóng hẳn, qua khe cửa, tôi đã nhìn thấy được cơ thể của dì, chỉ có thể nói là đẹp không tì vết, Dì đang xoay lưng về phía tôi nhưng tôi vẫn có thể nhìn thấy bộ nhũ hoa của dì, vẫn hồng và đầu ti thì nhỏ. Gái mới lớn đúng là khác biệt. Nhưng lúc đó tôi vẫn cố kìm nén lòng mình, thấy cái quần chip của dì, tôi lén cất đi để buổi tối có cái quay tay.
…
Kể từ ngày hôm đó. tôi dường như bị ám ảnh bởi cơ thể của dì, cơ thể của một cô gái mới lớn, chưa tì vết, chưa dấu vết nhục dục. Biết đó là tội lỗi, tội lỗi ngay từ trong ý nghĩ, nhưng tôi vẫn không nghĩ tới. Mỗi đêm tôi lại lôi quần chip của dì ra ngưởi và tưởng tượng ra cảnh chúng tôi ái ân, trong khi tay phải vẫn làm việc của nó.
Mấy ngày sau, do công việc nên bà T và Dượng phải đi làm. Vì vậy Dì Ng được cất cử ra dẫn tôi đi chơi mấy ngày hôm đó. Chúng tôi đi chơi nhiều nơi, từ LĐ qua ĐL, đi vườn hoa, đi thác Camli, đi thung lũng tình yêu… v…v… FA 18 năm trời, lần đầu tiên tôi có cảm giác hẹn hò là thế nào. Dù biết dì vẫn không hề biết những suy nghĩ đồi bại của tôi, nhưng tui tự mặc định như vậy. Tưởng tượng là mình đang hẹn hò, tưởng tượng là mình đã có người yêu.
Ngày thứ 6. Tôi chỉ còn ở lại đây 2 ngày nữa, tôi chỉ đi một tuần, vậy là thời gian của mình sắp hết. Bỗng cảm thấy cảm giác tiếc nuối, có lẽ do mình đã bị rung động với dì. Buổi trưa hôm đó, trong lòng tôi bỗng cảm thấy bứt rứt, vì vậy tôi đã từ chối lời mời đi xem phim với dì. Lấy lí do là người không được khỏe nên không muốn đi. Dì đẩy cửa vào, sờ trán rồi nói:
– Thấy bình thường mà?
– Nhưng R thấy không được khỏe
– Không khỏe chổ nào? Nói dì nghe coi.
– Chắc do mai phải về rồi nên thấy buồn.
– Trời ạ, vậy mà cũng buồn, chỉ là về thôi mà, chứ có phải chia tay luôn đâu.
Bỗng tôi chợt thấy trên bàn có cây viết chì, chợt nảy ra ý nghĩ.
– Dì có muốn R vẽ dì không?
– Vẽ? À phải, R thi đại học mĩ thuật phải không? Chắc vẽ đẹp lắm.
– Còn phải hỏi, nào ngồi trên ghế đi.
Tôi lấy từ trong balo tập giấy vẽ mà tôi luôn mang bên mình. Tôi vẽ dì, có lẽ đây là kỉ niệm đẹp và tôi sẽ dừng và thôi suy nghĩ về dì, tôi sẽ mang hình bóng của dì về thành phố như kỉ niệm đẹp của mình.
Dì khen tranh rất đẹp, làm tôi cũng thấy chút tự hào, rồi Dì hôn nhẹ trên má tôi 1 cái khá bất ngờ:
– Quà cho bức tranh.
Rồi dì cười, trông dì cười mới đáng yêu làm sao. Không kìm được mình, tôi đã đứng dậy ôm chầm lấy dì, ôm chặt trong vòng tay mình, ôm như thể sợ mất dì. Dì chỉ ôm lại và như vậy thôi.
Thời gian đã hết, tôi đã lên phải ra máy bay và tạm biệt dì.
…
Tôi về thành phố cũng được 1 tháng thì bắt đầu phải lo nghĩ đến chuyện nhập học phương xa, thời gian thấm thoát thoi đưa, năm đầu tiên trong ngưỡng cửa đại học kết thúc. Nghỉ hè, tôi dự định kiếm đường lên ĐL lần nữa, nhưng có những thứ vốn không diễn ra theo ý mình, về đến nhà là biết bao nhiêu việc phải làm, đi phụ giúp gia đình này nọ, rồi đến họ hàng cứ đè mình ra hỏi biết bao nhiêu chuyện. Mang mác là Sinh viên thì khác hẳn, ai cũng niềm nở ra mặt.
Cho đến tuần thứ 2 khi ở nhà, tôi nhận được tin là dì Ng sẽ hạ sơn du lịch. Thích nhỉ? Tôi mừng ra mặt, cảm giác sắp được gặp lại dì đã cho tôi chút phấn khởi, ít ra cũng có cái gì đó thú vị trong mấy ngày hè sắp tới.
Được ba má cất cử ra sân bay đón dì. Gặp lại dì cứ vui trong lòng, dì lần này đi cùng bà T. Từ sân bay về tới nhà, chúng tôi cứ nói chuyện rộn ràng, vui vẻ.
Sau một ngày nghỉ ngơi, tôi xin mẹ cho phép ở nhà mấy ngày để đi chơi cùng dì. (Nhà có thằng con trai mà cứ vậy, mẹ cứ chờ tôi về để phụ giúp gia đình mà giờ lại đi chơi với người khác).
Mấy ngày đầu thì cũng bình thường, đến ngày thứ 4. Mẹ và bà T định mở tiệc ở nhà, nên hai người đi chợ từ rất sớm mà mẹ tôi thì thôi rõ hơn ai hết, có đi chợ thì đi từ sớm cũng phải đến gần trưa mới về, sau khi thưởng thức đồ ăn sáng xong. Dì nói với tôi:
– Dì vừa lục cặp của R, thấy trong đó mấy tấm hình R vẽ.
– Ừ, đẹp không?
– Toàn hình khỏa thân. – dì nói tôi hơi ngượng. Dì đâu có biết, tôi toàn nhớ lại lúc dì tắm để vẽ. Nhưng đa phần không vẽ mặt nên dì không biết.
– Ai mượn xem, bài tập người ta đó – Tôi nói dối
– Thì ai nói gì đâu. Dì muốn R vẽ dì tấm nữa. Được không?
– Được chứ! Nhưng vẽ thế nào?
– Vẽ toàn thân được không? Miễn không khỏa thân là được – Dì lại cười. Tôi yêu nụ cười đó của dì.
– Dì ngồi đi. R vẽ cho.
Hôm đó, dì mặc một chiếc váy, không mặc áo ngực nên tôi có thể thấy cả núm vú tí ti của dị lộ ra. Nuốt nước bọt, tôi cố gắng tập trung vào bức vẽ, nhưng thật khó khi lúc nào mắt tôi cứ dán vào ngực của dì, nó có vẻ to hơn so với lần đầu tôi gặp. Trong đầu tôi lóe lên 1 ý tưởng. Lấy lí do tạo dáng, tôi lại gần để chỉnh lại tư thế cho dì. Tôi giả vờ bị trượt chân tôi ngã đè lên dì, tay tôi chạm vào ngực của dì, tranh thủ tôi nắn bóp một chút cho thỏa, lần đầu tiên chạm vào ngực của người con gái khác, cảm giác thật kì lạ, nhưng mắt tôi vẫn nhìn vào dì. Tôi hôn nhẹ lên đôi môi của dì, dì không phản ứng, được thể tôi hôn bạo hơn. Lúc này dì cố đẩy tôi ra nhưng tôi cứ ôm chặt lấy dì. Dì quay đầu đi chổ khác để tôi không hôn được nữa… thều thào:
– Bỏ dì ra R!
Lúc bấy giờ tôi ngừng lại, tôi cũng dần buông ra nhưng không buông hẳn, dì nói:
– Đừng làm vậy! Kì lắm.
– Dì có biết, R nhớ dì thế nào không? Từ ngày chia tay ấy, R hằn đêm mơ thấy dì, lúc nào cũng vậy. Nhớ dì mãnh liệt. R yêu dì.
Rồi tôi lại hôn dì, dì cũng chống cự một lúc rồi nằm từ từ ôm lấy tôi. Tôi biết mình đã thành công. Tôi từ từ thò tay và bên trong váy, một tay chạm vào ngực, xoa nhẹ nhẹ đầu núm vú, còn tay còn lại chạm vào quần chip của dì. Dì hơi cựa quậy, đầu lại quay chỗ khác, mắt nhắm nghiền lại. Có vẻ dì hơi mệt. Xoa một lúc tôi từ từ kéo quần chíp của dì xuống. Tôi hôn nhẹ vào chổ kín của dì. Học được từ mấy bộ phim heo mà tôi hay xem. Dì nắm lấy tóc tôi, miệng lẫm bẩm:
– Đừng mà, dừng lại đi R, Dì van R!